Chương 5: (Vô Đề)

Hoắc Hữu Thanh đã quen với việc được người khác chăm sóc, nhưng hôm nay y nhìn Cừu Vấn Phi ngồi xổm trước mặt mình, thì lại có cảm giác là lạ. Y cảm ơn rồi lách người tránh đối phương.

Nếu là y của trước kia thì sẽ không như vậy. Nhưng bây giờ y đã thấy được dáng vẻ Cung Lang và Cừu Vấn Phi của chín năm sau, nên rất khó để có thể ở chung với bọn họ như thuở ban đầu.

Hoắc Hữu Thanh gửi chi phiếu qua nhà Cung Lang bằng đường bưu điện. Lúc y về ký túc xá, nhóm bạn cùng phòng đang thảo luận cái gì đó, nhưng nhìn thấy y đi vào thì tự dưng im bặt.

"Tiểu Hoắc, cậu về rồi à", một bạn cùng phòng lúng túng chào hỏi.

Hoắc Hữu Thanh gật gật đầu, y lập tức đi tới trước tủ quần áo của mình. Lúc nãy đi ra ngoài có hơi nóng, y muốn lấy quần áo đi tắm rửa.

Y xoay người, chợt đối diện với mấy cặp mắt nhìn mình chằm chằm.

Hoắc Hữu Thanh khó hiểu nhìn bạn cùng phòng của mình, y gượng gạo quay mặt đi, có ai đó hỏi: "Tiểu Hoắc cậu lên diễn đàn trường chưa?"

Hoắc Hữu Thanh lắc đầu.

Người bạn cùng phòng hỏi xong thì "à" một tiếng, sau đó cậu ta lúng túng cười nói: "Không lên cũng tốt."

Diễn đàn trường.

Bài post giấu tên: [Chấn động! Bạn học Hoắc khoa ngoại ngữ chia tay với bạn trai!]

Bình luận:

"Cậu ấy làm gì có bạn trai, đừng có bịa đặt ok?"

"Chia tay???"

"Tin chính xác không đấy?"

"..."

Đến tận 300 bình luận, chủ bài post mới chạy đến nói: "Chia tay thật mà, tôi tận mắt thấy hai người họ cãi nhau. Vẻ mặt bạn trai của bạn học Hoắc như muốn giết người tới nơi ấy. Tôi thấy cậu ta không chịu chia tay dễ dàng vậy đâu. Nhưng mà bây giờ bạn học Hoắc đã độc thân rồi, chậc chậc chậc khó tin ghê. Bức ảnh làm chứng đây."

Ảnh chụp hơi mờ, không chụp rõ mặt Cung Lang nhưng mặt Hoắc Hữu Thanh lại vô cùng rõ ràng.

Chắc là lúc hai người họ ở hành lang ký túc xá. Một tia nắng sớm đang dừng trên người Hoắc Hữu Thanh, y hơi cúi đầu, lông mi đen dày rũ xuống, mắt phượng trong veo như nước. Người nắm cánh tay y đã trắng, nhưng Hoắc Hữu Thanh còn trắng hơn, giống như người chụp ảnh cầm tấm hắt sáng cho y vậy.

Sau bình luận trả lời của chủ bài post, khu bình luận bên dưới đột nhiên thay đổi: "Khuôn mặt Hoắc Hữu Thanh chết người quá đi, một thẳng nam như tôi còn chịu không nổi... Nếu cậu ấy là nữ thì tốt biết mấy."

Theo sau là một đám đang chửi người này.

Trong khoảng thời gian ngắn mà có người liếm nhan sắc; có người cãi nhau, nói Hoắc Hữu Thanh không có bạn trai, hai người họ chỉ là bạn bè; có người hỏi Hoắc Hữu Thanh là ai vậy, tại sao mọi người đều biết cậu. Bài post được đẩy lên tới hơn một nghìn mấy thì bị xóa mất.

Tuy Hoắc Hữu Thanh biết diễn đàn trường nhưng y chưa bao giờ xem, đương nhiên y cũng không biết trên đó đang thảo luận chuyện gì về mình.

Nhưng y phát hiện gần đây hình như có nhiều người trộm nhìn mình hơn, cũng có thể là ảo giác của y.

Hôm đó Hoắc Hữu Thanh ngồi trên ghế dài của trường thì nghe được tiếng chụp hình "tách".

Y quay đầu lại nhìn thì phát hiện một nam sinh lạ mặt đang giơ điện thoại.

Đối phương nhìn thẳng vào mắt y, mặt đỏ bừng, luống cuống cất điện thoại đi, ấp úng nói: "Tôi không chụp... Cậu, tôi chụp cái cây đằng sau."

Hoắc Hữu Thanh nhìn cái cây cổ thụ trăm năm tuổi kia, y không nói gì mà chỉ tránh ra để cho nam sinh nọ tiện chụp hình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!