Ngày hôm sau, Nghê Thanh Gia ngủ đến trưa.
Dậy ăn uống xong, cái gì cũng không mang theo nên phải ngồi xe trở về. Chuyến đi trong mơ đã kết thúc.
Nghê Thanh Gia không hối tiếc, mọi thứ đều hoàn hảo.
Quay trở lại cuộc sống học tập nhàm chán, Nghê Thanh Gia trở lại trường học như bình thường.
Vừa bước vào lớp đã thấy rất nhiều người vây quanh chỗ ngồi của Trần Kính, tán gẫu gì đó.
"Chúc mừng cậu."
"Sau này tớ còn có thể mượn vở cậu chép bài không?"
"Cậu nói cái gì thế, cậu chỉ quan tâm đến việc sao chép bài tập của cậu ấy thôi chứ gì."
"... "
Nghê Thanh Gia hỏi Tiết Miểu Miểu: "Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì hả?"
Tiết Miểu Miểu quay đầu lại: "Cậu không biết sao? Nghe nói lần này Trần Kính thi rất tốt, chủ nhiệm đã phê chuẩn cho cậu ấy vào lớp trọng điểm."
"Ồ..." Nghê Thanh Gia kéo dài giọng, nhìn Trần Kính qua khe hở đám người, anh vẫn như cũ, không có quá nhiều biểu cảm.
Tiết Miểu Miểu bát quái hỏi han: "Người chị em, cậu ấy sắp chuyển lớp, hai người phải "yêu xa" rồi, cậu định làm gì?"
Nghê Thanh Gia cười xì một tiếng, "Chỉ cách vài lớp học, là yêu xa dữ chưa?"
Tiết Miểu Miểu ý vị thâm trường nói: "Đối với cậu thì không xa, tớ hiểu cậu mà."
Nghe xong, Nghê Thanh Gia thản nhiên xua tay.
Công khai đi theo đám đông đến chúc mừng Trần Kính, đợi cho đám đông giải tán, cô lén nhéo cánh tay anh, "Sao không nói cho em biết."
"Anh cũng vừa mới nhận được tin. " Sắc mặt Trần Kính phức tạp, suy nghĩ một
hồi lâu mới lắp bắp mở miệng, "Anh... Em. "
Nghê Thanh Gia đoán được anh muốn nói cái gì, cười nói: "Anh được học lớp trọng điểm là chuyện tốt, em vui thay cho anh."
"Anh xứng đáng được như vậy, không cần cảm thấy gánh nặng, Trần Kính." Nghê Thanh Gia nửa đùa nửa thật nói: "Đừng qua đó mới phát hiện mình theo không kịp rồi khóc nhè một mình là được."
Thấy tâm trạng cô tốt, Trần Kính thở phào nhẹ nhõm.
Chuông tiết tự học buổi tối vang lên, Nghê Thanh Gia trở lại chỗ ngồi của mình.
Giáo viên chủ nhiệm sao chép hồ sơ tổng điểm và xếp hạng của kỳ thi, Trần Kính vững vàng đứng đầu lớp, đồng thời cũng nằm trong số những học sinh giỏi nhất trường.
Khó trách thầy chủ nhiệm coi trọng anh như vậy, Nghê Thanh Gia thật lòng mừng cho anh.
Trong nửa sau của tiết tự học buổi tối, Trần Kính bị giáo viên chủ nhiệm gọi ra ngoài nói chuyện, anh vẫn không quay lại cho đến khi tan học.
Nghê Thanh Gia nghe loáng thoáng các bạn học nói rằng Trần Kính có thể chuyển lớp vào ngày mai, có hai lớp để lựa chọn và Trần Kính dự định học lớp 11/9.
Nghê Thanh Gia dùng ngón chân để suy nghĩ cũng biết tại sao anh chọn học lớp này.
Những lớp trọng điểm khác đều ở trên lầu, còn lớp 11/9 thì ở cùng tầng với lớp bọn họ. Chỉ là một lớp ở cuối phía tây, còn một lớp ở đầu phía đông.
Vào tiết tự học buổi tối cuối cùng của Trần Kính, Nghê Thanh Gia ở lại với anh cho đến khi kết thúc buổi học.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!