"Ngươi không lo cho Tôn Ngộ Không sao?"
Triệu Công Minh nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, giọng hỏi lơ đãng.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
"Rất lo." Dương Tuyết đáp, ánh mắt ảm đạm, "Nhưng một chút chia xa ngắn ngủi, có lẽ lại là điều tốt cho cả hai. Vì ta, hoàn cảnh của hắn càng thêm nguy hiểm."
Nàng không hề chú ý đến biểu cảm thoáng qua trên mặt Thần Tài, chỉ lặng lẽ nói tiếp:
"Có lẽ, lúc này tốt nhất là ẩn mình, im lặng rèn luyện. Đợi sau khi mạnh hơn rồi mới có thể lựa chọn con đường."
"Ừ." Hắn khẽ gật đầu, sau đó cười như nhớ ra điều gì:
"Ngươi không tò mò vì sao ta biết được ngươi đang ở đây sao?"
"Nếu ngài không nói, ta có hỏi thì có ích gì."
Dương Tuyết nhìn hắn, bất chợt cau mày, nghiêng đầu lại gần, ánh mắt chăm chú:
"Ngài bị thương sao?"
"Sao ngươi biết?"
Triệu Công Minh nhìn nàng ở cự ly gần đến mức tim thoáng ngừng một nhịp. Đôi môi tái nhợt khẽ mím lại, đôi mắt né tránh một chút rồi lại nhìn nàng:
"Có chuyện gì sao?"
"Ta có một ý nghĩ táo bạo…" Dương Tuyết cười tinh quái, ánh nhìn quét từ đầu đến chân hắn, từ trái qua phải, chi tiết đến mức khiến người ta hơi mất tự nhiên.
"Ngài… với Dương Tiễn, rốt cuộc là quan hệ gì?"
Triệu Công Minh nhíu mày, khó hiểu:
"Sao vậy? Ta quen hắn mấy nghìn năm rồi, nhưng không thân lắm."
"Ồ ~"
Đôi mắt trong veo của nàng thoáng hiện ý cười mờ ám, "Vậy thì… vẫn còn không gian."
"Câu này là sao?" Thần Tài bị ánh mắt nàng nhìn đến dựng tóc gáy, vội liếc lại mình một lượt, chắc chắn không có sơ hở gì.
"Không có gì, không có gì."
Dương Tuyết nhẹ nhàng đảo mắt, giả vờ như lơ đãng:
"Dạo này Dương Tiễn bận gì thế? Ta nghe đồn hắn rất đẹp trai, hồi còn là phàm nhân ta cũng ngưỡng mộ Nhị Lang Chân Quân lắm. Cũng muốn gặp mặt một lần."
"……"
Triệu Công Minh bất lực nhìn nàng, ánh mắt như đang đ.á.n. h giá xem nàng có thật sự nghiêm túc không, một lúc sau mới dè dặt hỏi:
"Ngươi… thay lòng đổi dạ rồi à?"
"Không có! Không có!" Dương Tuyết nhanh chóng xua tay, "Thích cái đẹp chẳng phải là bản năng sao? Có liên quan gì đến đổi lòng hay không đâu."
Nàng thầm nghĩ trong lòng: Haizz, mấy người thần tiên này sao mà chẳng hiểu gì cả. Một cô gái đến từ thế kỷ 21 như nàng, chỉ là muốn… ngắm chút "CP bách hợp" hoặc "đam mỹ" thôi mà.
Đặc biệt là lần trước, lúc Dương Tiễn nhắc đến Triệu Công Minh, ánh mắt kia dịu dàng mà mang theo sủng nịch… thật sự khiến nàng rất muốn "ship một chút kẹo ngọt".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!