Chương 80: (Vô Đề)

Vào một buổi chiều bình thường như bao ngày khác, Đường Tăng gặp được Nữ vương. Trái tim vốn chưa từng trải qua hỉ nộ ái ố quá rõ rệt, khoảnh khắc ấy lại đột nhiên lỡ mất một nhịp.

Dù trước đây từng gặp vô số mỹ nhân, nhưng người trước mắt không phải là người đẹp nhất.

Song khi đối diện đôi mắt hạnh ngập tràn tình ý, vừa mềm mại lại dịu dàng kia, hắn lại như trúng tà, theo bản năng tránh né ánh nhìn ấy.

Vì đây là lần đầu tiên, kể từ khi bước vào cửa Phật, lòng hắn lại nổi sóng mãnh liệt đến vậy.

Khoảnh khắc đó, Đường Tăng bỗng hiểu ra. Hắn cũng chợt hiểu được lựa chọn của Tôn Ngộ Không.

Trước đây hắn từng có chút không hài lòng với hành vi của Ngộ Không, nhưng giờ đây, tất cả đều biến thành sự đồng cảm sâu sắc.

"Ngự Đế ca ca, có thể cùng ta dạo chơi trong ngự hoa viên được không?"

Khi nàng – mỹ nhân kiều diễm như hoa – xuất hiện trước mặt và thản nhiên mời gọi, Đường Tăng chỉ cảm thấy đôi chân mình không còn nghe theo lý trí. Đến khi hoàn hồn lại, hắn đã đứng giữa rừng hoa cùng vị quốc vương kia.

Trư Bát Giới và Sa Tăng nhìn ánh mắt của sư phụ, ánh mắt chưa từng mang tình cảm sâu nặng đến thế, vừa hiếu kỳ vừa lo lắng.

"Sa sư đệ, ta thấy ánh mắt sư phụ chưa từng thế này bao giờ… Hay là, người động lòng phàm với nữ quốc vương rồi? Có khi nào muốn hoàn tục, ở lại đây luôn không?"

Trư Bát Giới vừa nằm trên ghế quý phi, vừa lải nhải, tay không rời đĩa trái cây.

"Không đâu," Sa Tăng lắc đầu, quả quyết nói, "Dù sư phụ có động tâm thì cũng không vì thế mà từ bỏ con đường thỉnh kinh."

Trư Bát Giới bật dậy khỏi ghế, nhìn chằm chằm vào đôi mắt bình thản của Sa Tăng, rồi tò mò ghé sát:

"Sư đệ à, chẳng lẽ đệ chưa từng rung động sao?"

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

"Sao lại hỏi vậy?"

Sa Tăng ngồi xuống đất, tay khẽ lần chuỗi hạt lớn trước ngực, khóe môi vẽ nên nụ cười nhàn nhạt:

"Nhị sư huynh lại muốn quay về Cao Lão Trang rồi à?"

"Quay gì mà quay, đây là Nữ Nhi Quốc cơ mà!"

Trư Bát Giới mắt sáng rỡ, hạ giọng đầy mưu mô:

"Giờ chúng ta nên khuyên sư phụ sớm xiêu lòng, tranh thủ lúc Hầu ca chưa về, khiến sư phụ say mê nữ vương, sống c.h.ế. t cũng không muốn rời nơi này. Như vậy chúng ta cũng được ở lại đây luôn! Không phải nữ quan kia đã nói sao, chỉ cần chúng ta chịu ở lại, cung nữ trong cung muốn chọn ai cũng được!"

Vừa nói, hắn vừa chảy nước miếng, mắt lóe sáng:

"Mấy cô nương ở đây còn xinh hơn cả Cao Lão Trang, mà lại không coi thường ta, càng không sợ hãi khi biết ta là yêu quái."

Sa Tăng cũng gật đầu tán thành:

"Đúng thế, các cô nương ở đây thật nhiệt tình, đến ta cũng khó mà kháng cự nổi."

"Thế còn Bạch Long Mã?"

Trư Bát Giới đứng dậy, cười hì hì:

"Phúc lợi thế này sao có thể quên đệ ấy được. Ta đi gọi đệ ấy đến uống trà!"

"Bạch Long Mã chắc chắn còn được chào đón hơn cả chúng ta. Chỉ là ta thấy vẫn có gì đó không ổn…"

Sa Tăng nói, rồi đứng lên hướng về hậu viện,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!