Những loại vũ khí đạn hạt nhân, đạn đạo uy lực cường đại này Triệu Nhan không biết chế tạo, máy bay, xe hơi, những công cụ có thể khiến Đại Tống xoay chuyển trời đất hắn cũng không biết chế tạo, mà lúc Cao hoàng hậu hỏi hắn biết cái gì, Triệu Nhan lại buột miệng nói biết vẽ tranh, điều này khiến cha con Triệu Thự và Triệu Húc suýt chút nữa thổ huyết, lúc này bọn họ càng thêm khẳng định Triệu Nhan chính là nhi tử và đệ đệ của họ.
Bởi vì chỉ có tên phá gia chi tử như vậy mới có thể làm ra thể loại…. chuyện ngốc nghếch này.
- Nhan nhi, ngoài việc học vẽ tranh, con còn học được những gì?
Triệu Thự có chút bất lực hỏi, vốn Triệu Nhan có thể có cơ duyên với thần tiên như vậy đã khiến ông ta vô cùng vui mừng rồi.
Nhưng vừa nghĩ tới những vũ khí và công cụ uy lực mạnh mẽ, vô cùng lợi hại kia lại mơ hồ khiến ông ta đau lòng, thậm chí trong lòng ông ta còn đang chửi bới Lã Động Tân với Trần Đoàn, ông ta có bốn người con trai, trừ Triệu Nhan ra, bất luận đem đứa nào tới cái thế giới kia e rằng đều sẽ mạnh hơn Triệu Nhan.
- Ta… Ta còn biết chút y thuật, có điều cần phải dùng tới các loại dược phẩm ở thế giới kia, dược cho đại ca dùng cũng là một trong số đó, chỉ là ta trở về có chút đột ngột, trên người cũng chỉ mang theo một loại này!
Triệu Nhan vẫn có chút chột dạ nói, hắn hiện giờ có cảm giác có lỗi với chính phủ Đại Tống, có lỗi với dân chúng Đại Tống, loại người phế phẩm như hắn không nên xuyên không.
- Còn gì nữa không?
Triệu Thự đối với đứa con trai này đã không còn hy vọng gì rồi, cơ hội lớn như thế, vậy mà hắn chỉ học được một chút y thuật với vẽ tranh, thật sự khiến ông ta quá thất vọng rồi.
Có điều Triệu Thự lại quên mất rằng, nếu như không phải nhờ y thuật và dược phẩm của Triệu Nhan, Triệu Húc hiện giờ e rằng sống chết không rõ, thế mới nói dục vọng của con người là vô tận, khi có được một đồ vật, sẽ theo đuổi cái tốt hơn nữa, điểm này đến một hoàng đế như Triệu Thự cũng không ngoại lệ.
Triệu Nhan nghiêm túc nghĩ một lát, cuối cùng vẫn trước ánh mắt thất vọng của Triệu Thự lắc lắc đầu, vẻ mặt hổ thẹn nói:
- Hết rồi.
Lúc này cha con Triệu Thự và Triệu Húc thật sự chết tâm rồi, vốn đầy hy vọng mong rằng Triệu Nhan có thể mang tới cho Đại Tống một số điều mới mẻ, thay đổi thế cục bất lợi của Đại Tống, đáng tiếc Triệu Nhan lại là tên chẳng thể tin cậy, những thứ học được đều vô dụng, có điều như vậy cũng phù hợp với tính cách của Triệu Nhan trước kia, điều này khiến bọn họ muốn tức giận cũng không thể tức giận được.
- Có lẽ… quận vương còn mang về đồ vật khác?
Đúng vào lúc cha con Triệu Thự tuyệt vọng, Tào Dĩnh ở bên cạnh từ đầu tới cuối không nói câu nào bỗng nhiên mở miệng:
- Vài ngày trước quận vương không phải đang trồng hai loại cây giống sao, hơn nữa còn nói có thể thu hoạch một mẫu ngàn cân, lúc đó ta còn cho rằng quận vương nói đùa, nhưng hiện tại xem ra hai loại này có lẽ thật sự có thể thu hoạch nhiều như vậy.
- Một mẫu ngàn cân!
Triệu Thự và Triệu Húc đều kinh ngạc hô lên một tiếng, sau đó đồng thời chuyển hướng truy hỏi Triệu Nhan:
- Nhan nhi (tam ca nhi), ngươi thật sự mang về loại cây trồng như vậy?
Triệu Nhan nghe tới đây liền vỗ đầu một cái nói:
- Suýt nữa quên mất, đích thực con có mang về hai loại cây trồng, một loại trong đó đã gieo rồi, có điều bởi vì hạt giống hai loại này quá ít, cho nên cần mấy năm gieo trồng mới có thể mở rộng quy mô.
Vừa rồi Triệu Nhan bị Triệu Thự với Triệu Húc hỏi đến hồ đồ rồi, đem hai loại cây trồng quan trọng như vậy ra cũng có thể trở thành vật chứng quan trọng chứng tỏ hắn gặp được thần tiên, có hai loại này, xem ai còn dám nói hắn không có gặp thần tiên!
Triệu Nhan nói xong, lập tức gọi Tiểu Đậu Nha mang hai loại khoai lang và ngô hắn trồng trong phòng lên, nhưng Triệu Thự không yên tâm, lại phái mấy thị vệ cung đình bên cạnh đi cùng để bảo vệ, tuy Triệu Nhan cho rằng vương phủ của mình rất an toàn, nhưng nhìn dáng vẻ lo ngại của Triệu Thự cũng không nói gì thêm.
Không đến một lát, Tiểu Đậu Nha liền mang lên một hũ nhỏ trồng khoai lang và một túi đựng hạt giống ngô, khoai lang đã nảy mầm rồi, trong cát ẩm mọc ra mấy mầm nhỏ màu xanh lục, thoạt nhìn rất có sức sống, về phần ngô còn chưa gieo xuống, chủ yếu là vì mấy ngày nay mưa lớn quá, Triệu Nhan sợ gieo xuống cây sẽ bị ngập mà chết mất.
- Phụ thân mời xem, đây chính là hai loại cây mà con mang về, gọi là ngô và khoai lang…
Triệu Nhan tỉ mỉ giới thiệu một chút hai loại cây này, đặc biệt là sản lượng của chúng, kết quả vợ chồng Triệu Thự và Triệu Húc đều kinh ngạc không ngậm được miệng, chỉ sản lượng của ngô, liền gấp hơn hai lần sản lượng của gạo, về phần sản lượng của khoai lang càng không cần nói, tuy khoai lang thuộc tính ẩm, nhưng cho dù là phơi khô rồi, sản lượng thu hoạch một mẫu ít nhất cũng khoảng nghìn cân.
Chỉ thấy Triệu Thự nghe Triệu Nhan giới thiệu xong, cả người kích động ở trong phòng đi lại vài vòng, cuối cùng dừng lại nghiêm túc hỏi hắn:
- Nhan nhi, con có thể vì Đại Tống ta mang về hai loại cây lương thực thần kỳ này thật sự là công lớn rồi, có chúng sau này Đại Tống ta sẽ không còn nạn đói nữa.
Lúc nói tới đây, Triệu Thự dừng lại một chút, lộ ra vẻ mặt kiên định nói:
- Cũng bởi vì hai loại giống cây này thật sự quá quan trọng, cho nên ta nhất định phải đem chúng vào cung nuôi dưỡng, về phần con, muốn thưởng gì cứ nói, chỉ cần ta có thể cho con, nhất định sẽ không keo kiệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!