Nhưng mà ấu tể Tai Thử nghe thấy vậy thì đôi mắt đậu đen sáng ngời lên, cả chuột mừng rỡ mà nhảy nhót đi về phía trước, sau đó đi nhanh rồn lăn lộn một vòng, giống như một cái bóng cao su nhỏ lăn vào trong lồng ngực Bùi Chu.
Kỉ kỉ —— cơ thể va vào một cái ôm ấm áp, nó cao hứng mà kêu một tiếng, sau đó vùi đầu ở trước ngực Bùi Chu củng tới củng đi, cái đuôi tròn ngắn ngủn run rẩy liên tục, có thể nói là thập phần thân thiết!
Bùi Chu mặt than giơ tay ngăn lại ấu tể Tai Thử đang có ý đồ đem đầu cố gắng củng vào ngực cậu.
Hỗn đản! Lão tử căn bản không có sữa! Nhóc nhóc nhóc...... Nhóc muốn làm gì!!!
Mắt thấy nhóc con Tai Thử đang muốn cắn thử nơi cấm địa không nên cắm kia, dưới tình thế cấp bách, Bùi Chu chỉ đành lấy tay trái ôm lấy ấu tể Tai Thử lông bạc không an phận này, tay phải cầm lấy sữa long điểu Warren đặt ở trước mũi ấu tể Tai Thử cho nhóc ngửi.
Mùi sữa thơm lừng lan toả lập tức hấp dẫn lực chú ý của ấu tể Tai Thử: ...... Ngửi ngửi, nghiêm túc ngửi ngửi.
Di? Nguyên lai mùi sữa là từ thứ này toả ra sao?
Bảo bảo chuột Tai Thử trên mặt thế nhưng lộ ra biểu tình trầm tư nghiêm túc, ngay lúc Bùi Chu giơ tay đều sắp tê rần, nhóc con run run râu chuột, rốt cuộc mở ra cái miệng nhỏ, đem sữa long điểu Warren ngậm vào rồi.
Chụt chụt ——Thời điểm bảo bảo Tai Thử nỗ lực nhấm nuốt đồ ăn, lông mao chung quanh miệng nó đều tẩm một vòng sữa trắng ướt át, bản thân nó lại như cũ mang một bộ dáng ngây thơ vô tri, thật là đáng yêu đến cực điểm!
Bùi Chu thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhìn nó vô thức bán manh, nội tâm tiềm tàng thuộc tính lông khống lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
—— Thật đáng yêu quá mức quy định, rất muốn sờ sờ lớp lông xù xù đó! Bộ lông màu bạc kia vừa nhìn qua đã thấy vừa mềm vừa ấm rồi!
Ngay thời điểm sinh ra cái ý tưởng này, cậu phát hiện tinh thần lực ở trong đầu mình bắt đầu trở lên dị thường sinh động, sau đó cậu nhìn chăm chú vào ấu tể trước mặt.
Trên người ấu tể Tai Thử cư nhiên bị phân chia thành nhiều khu vực trong suốt bởi tinh thần lực, trong mỗi khu vực còn có văn tự bất đồng đánh dấu:
"Dám chạm vào ta ngươi liền chết, khó chịu, khó chịu, bình thường."
!Này lại là cái quỷ gì, ngạo kiều như vậy, không cho sờ sao?
Khoé mắt Bùi Chu giật giật, cậu tính thử vươn tay, thật cẩn thận mà vuốt ve sống lưng ấu tể Tai Thử một chút, nơi đó viết Bình thường.
Ấu tể Tai Thử không ngừng nhấm nuốt quai hàm bỗng dừng một chút, đôi mắt đậu đen nhỏ tựa hồ nghiêng liếc liếc mắt nhìn cậu một cái, sau đó lộ ra một biểu tình nhân tính hoá:
"Xem xét trên biểu hiện hôm nay của ngươi, ta tạm thời bỏ qua tội vô lễ cho ngươi".
Bùi Chu hô hấp cứng lại: ...... Cái ánh mắt này cũng quá gây áp lực rồi, không dám sờ, không dám vuốt.
"Thôi quên đi, mình nên bắt đầu nghiêm túc cho nó ăn vậy." Bùi Chu từ bỏ ý tưởng vuốt lông, từ hộp cơm lấy ra một miếng bánh kem trái cây ngọt đưa tới bên miệng ấu tể Tai Thử.
Ngọt quả, danh như ý nghĩa là một loại trái cây hương vị ngọt ngào, hàng ngon giá rẻ, là đồ ăn yêu thích của loại động vật ăn chay cùng ăn tạp, nhưng lại không thể ăn nhiều nếu không sẽ ngấy.
Dã sơn quả là một loại dược liệu sơ cấp, tuy rằng nó năng lượng sống phi thường có ích đối với thú nhân, nhưng bởi vì tạp chất nhiều, vị chua xót, cho nên các thú nhân cũng sẽ không trực tiếp ăn nó, thông thường là làm thành dược tề rồi dùng.
Nhưng mà trải qua quá trình Bùi Chu nghiền áp, tạp chất trong dã sơn quả đã bị loại trừ, vị chua xót cũng giảm bớt, sau đo nghiền nhuyễn ra trọn lại cùng ngọt quả rồi quấy đều, cuối cùng dùng tương thụ thuỷ ngao chế biến thành bánh ngọt, vị ngọt mà không ngấy, lại còn thoang thoảng mùi hương cỏ cây.
Ấu tể Tai Thử cắn một miếng bánh trên tay Bùi Chu, ngay lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, dừng không được mà điên cuồng gặm đồ ăn, những vụn bánh rơi rụng đều dừng lại ở trước cái ngực lông xù xù của nhóc nhưng nó cũng không mảy may quan tâm.
"Ăn từ từ, không ai cùng em đoạt đâu."
Bùi Chu nhìn tiểu Tai Thử ăn đến hung hăng, không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, lộ ra một nụ cười giống như cha già nhìn con nhỏ.
Hương vị truyền thống của các loại dược tề thật là có thể dùng diệt sạch nhân tính để hình dung, tuy rằng sau khi lớn lên các thú nhân vì tăng cường thực lực, có thể không chút do dự uống xong đi, nhưng mà làm cho các ấu tể ngoan ngoãn uống thuốc chính là một sự kiện khiến người ta phi thường đau đầu.
Nhưng hiện tại có dược thiện, Bùi Chu là có thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Dần dần, theo bé Tai Thử lông bạc ăn đến vui sướng, những ấu tể khác trong rừng rậm cũng bắt đầu xuất hiện.
Nghe được động tĩnh Sột sột soạt soạt trên cỏ, Bùi Chu lại lần nữa ngẩng đầu, liền thấy vóc dáng cao lớn của ấu tể Bạo Long...... Đang đứng ở sau một thân cây, rõ ràng có chiều cao ba mét, dài sáu bảy mét, nó lại là một bộ biểu tình
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!