Chương 34: (Vô Đề)

Sáng sớm hôm sau, Bùi Chu ôm hồ ly, cùng Đại La La đúng hẹn đi đến chợ Warren.

Chợ ở Warren trước sau như một vẫn luôn kế tục phong cách tục tằng nguyên thuỷ của tinh cầu Warren.

Trên một khu quảng trường trống trải, chỉ đơn giản dùng tre trúc dựng một cái khung, trên nóc phủ một lớp bằng lá cây bện thành để che, ngăn trở ánh nắng trực tiếp chiếu xuống, một căn chòi giản dị liền hình thành.

Phía dưới căn chòi là các thú nhân bày quán bán hàng.

Có thể là bởi vì thời tiết nóng nực, bọn họ cũng lười nói chuyện to tiếng, chỉ ngồi ở trên ghế gỗ, trước mặt là một tấm vải dùng để trải khi ăn cơm dã ngoại, trực tiếp bày ra hàng hoá đủ loại đủ kiểu dáng, mặc cho khách nhân tới chọn lựa.

Bởi vì là một tháng mới mở họp chợ một lần, hôm nay nơi này phi thường náo nhiệt, không nhầm thì phải nửa số thôn dân Warren tinh đều tới.

Liếc mắt một cái nhìn lại, tất cả đều là các thú nhân rộn ràng nhốn nháo, vai kề vai đi lại, thỉnh thoảng có thanh âm cò kè mặc cả truyền ra.

Những quầy hàng này có đủ loại kim loại kỳ dị, cục đá, thảo dược không biết cách sử dụng, càng có rất nhiều dã thú mới vừa săn trở về, tỷ như con lợn rừng da đen mới vừa bị cắt lấy đầu, con bò tót bị xẻ thịt thành các khối bự, nguyên con rồng Lesotho...... Một số loại hàng hóa bên cạnh đều đặt một tấm bảng, trên đó dùng bút viết giá tiền sẵn.

Hiển nhiên mấy thứ này đều là hàng hoá thường thấy, giá cả dao động không lớn, các thú nhân thôn dân nếu nhìn trúng thì phần lớn đều trực tiếp mua.

Nhưng đáng chú ý chính là một số loại hàng hoá không có đề giá —— này chứng tỏ chúng nó là loại đồ tương đối hiếm lạ, hoặc là rất khó định giá, rất đáng cho mọi người xem xét.

Ví dụ như một con tiểu dực long chỗ vừng ngực gần bụng bị khoét một lỗ nhỏ, một nắm bùn nhìn như bùn đất bình thường, hoặc là một album minh tinh nào đó làm bằng nguyên liệu của nhân ngư..... Còn có một ít đồ vật căn bản nhìn không ra lai lịch, rực rỡ muôn màu.

Bùi Chu cùng Đại La La một đường đi dạo qua khắp các sạp hàng, thực sự là được mở rộng tầm mắt.

Bùi Chu nhìn chằm chằm vào quầy hàng bán nguyên liệu nấu ăn, kinh ngạc cảm thán ra tiếng:

"Giá cả con tiểu dực long này cũng quá đắt đi? Ban đầu tôi còn muốn mua một con làm đồ ăn cho Manh Manh ăn, hiện tại xem ra là mua không nổi."

Đại La La bật cười: "Cậu đối với nhóc con đó thật đúng là hào phóng, tiểu dực long cũng không phải là dã thú bình thường, nó tuy rằng không có trí tuệ, nhưng luận về lực chiến đấu, thợ săn dị năng bình thường cũng không phải đối thủ của nó đâu, hơn nữa tốc độ cực nhanh, cánh lớn thích hợp bay lượn, thường thường nếu muốn săn bắt thì phải một đội thợ săn mới có thể thành công bắt giữ, nhóm thợ săn tự nhiên đem giá cả đề cao lên rồi.

"Bùi Chu hiểu rõ gật gật đầu:"Hoá ra là như thế à.

"Hắn vỗ vỗ đầu hồ ly tiên sinh nhà mình,"Con à, ba ba hiện tại không có tiền cho con ăn tiểu dực long rồi, chờ ba ba kiếm được nhiều tiền, nhất định làm đồ ăn ngon cho con nếm thử!"

Hồ ly tiên sinh bước chân hơi ngừng, không có lên tiếng, nhưng đôi mắt nó biểu lộ một tia thần sắc quỷ quyệt.

—— Tinh lịch ngày XX năm XX, Bùi Chu tự xưng một tiếng ba ba.

Yên lặng ở trong lòng ghi lại một bút trong sổ nợ, hồ ly tiên sinh cười như không cười: Một ngày nào đó, tôi sẽ làm cho em rõ ràng, rốt cuộc ai mới là ba ba........

Ở chợ đi dạo một vòng, hồ ly tiên sinh tựa hồ không còn kiên nhẫn bồi bọn họ, không biết một mình chạy đi nơi nào chơi, chỉ còn lại Bùi Chu cùng Đại La La thương lượng nên mua đồ gì.

"A, cái quầy hàng kia, tôi thấy cỏ lưu ly!"

Đại La La vừa lúc muốn mua thêm một chút cỏ lưu ly để bện giày, liền lôi kéo Bùi Chu hướng một góc quầy hàng chạy tới,

"Bà ơi, cỏ lưu ly này bán thế nào ạ?"

Chủ quán là một lão bà thú nhân thoạt nhìn tuổi tương đối lớn, mặt mang đầy ý cười, bộ dáng thực hiền hoà:

"Lại là cô nhóc à, vẫn như cũ, 20 tinh tệ một bó cỏ lưu ly, tự mình chọn đi."

Bùi Chu rũ mắt nhìn xem, ở trên quầy hàng của bà, không nhiều lắm có khoảng 10 bó cỏ lưu ly, chỉnh chỉnh tề tề nằm sát ở bên nhau, mỗi một cây cỏ đều được tẩy sạch bùn đất, phi thường sạch sẽ.

Nhưng cũng chính là tận mắt nhìn thấy, Bùi Chu mới phát hiện cỏ lưu ly cũng không giống như trong tưởng tượng của anh —— tất cả đều là màu sắc trong suốt như thủy tinh.

Mà là có màu vàng, xanh, hồng, lam, trắng...... Các loại màu sắc hỗn tạp ở bên nhau, thật sự giống như pha lê.

Dùng nó bện đồ vật, nếu không phối hợp màu sắc cho tốt mà nói thì...... chỉ sợ, sẽ lóe mù đôi mắt người nhìn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!