Chương 31: (Vô Đề)

Bùi Chu bất đắc dĩ cười cười, anh ngồi xổm xuống đem ấu tể Tai Thử tròn xoe ôm lên, duỗi tay sờ sờ phần lưng Tai Thử bảo bảo.

Ngón tay mảnh khảnh nhợt nhạt lâm vào lớp lông mao nhìn như phong mật bén nhọn, nhưng mà chỉ cần nhẹ nhàng x/oa nắn một chút, những sợi lông dựng thẳng đó sẽ giống như là quân bài domino toàn ngã xuống, xúc cảm mềm mại đến không thể tưởng tượng nổi.

Ô...... Tai Thử bảo bảo trong nháy mắt thoải mái cực kỳ, đôi mắt đậu đen đều mị lên, tứ chi ngắn nhỏ duỗi ra bên ngoài, toàn bộ chuột lập tức nằm liệt ra, chỉ có cái đuôi nhỏ bông xù là đang run run lên vì sung sướng, biểu hiện nó cực kì thoải mái.

Dana cùng Raymond là hai thú nhân thành niên ở một bên yên lặng mà nhìn, cư nhiên lưng đều có chút ngứa...... Bỗng nhiên rất muốn, rất muốn được vu. ốt ve bộ lông nha.

Ô, không được, phải giữ vững lí trí, cư nhiên phải hâm mộ một nhóc Tai Thử, này sao có thể nói ra!

Dana nuốt nước miếng, nói:

"Bác sĩ Bùi, nó hình như rất thích cậu!"

Bùi Chu cười cười, nói:

"Lần trước tôi đã cho chúng nó đã làm khai thông, chúng nó đều nhận thức tôi, tự nhiên thân thiết hơn rồi."

Lúc này, tiểu phượng hoàng cũng từ trên đầu Bùi Chu bay xuống.

Bạo Long bảo bảo, Giáp Long bảo bảo, tiểu phượng hoàng...... Ba con ấu tể ngoan ngoãn một loạt ngồi quây quanh, một đám đều ngưỡng đầu, hướng đôi mắt thiên chân vô tà nhìn chằm chằm Bùi Chu, mỗi một con đều đang chờ đợi anh vuốt lông cho mình, chỉnh chỉnh tề tề sắp xếp thứ tự.

Bùi Chu bị manh đến mức trái tim thình thịch nhảy lên, làm một người vô cùng thích mấy thứ lông xù, anh cảm giác chính mình đối mặt chúng nó mỗi thời mỗi khắc đều bị manh đến bỏ mình.

"Được rồi, mỗi một đứa đều sờ sờ được không?"

Bùi Chu nỗ lực mà làm một bác sĩ thú y công tư phân minh không thiên vị, anh đem tiêu Tai Thử bị mình vuốt đến đầu óc mê muội đặt ở trên mặt cỏ, sau đó lại đem ba ấu tể dư lại, mỗi con đều ôm vào trong ngực lăn qua lộn lại sờ vuốt một hồi, sờ sờ sừng nhỏ một chút, ngón trỏ ngón cái khoanh thành vòng tròn, khoanh lại rồi vuốt cái đuôi một hồi, đối với tiểu phượng hoàng, càng là dùng toàn bộ lòng bàn tay mà vuốt, thề không buông tha một cọng lông nào cả, phục vụ chu đáo đến không được hơn được nữa.

Nhìn động tác của bác sĩ Bùi đầy tinh tế ôn nhu, trong ánh mắt Raymond quả thực đều sắp lộ ra điểm lục quang.

Dana nuốt một ngụm nước miếng rồi nói:

"Bác sĩ Bùi, không nghĩ tới cậu lại chuyênn nghiệp như vậy a...... Phòng khám của cậu ở đâu vậy? Tôi có thể đến phòng khám của cậu làm khai thông tinh thần lực không?"

Bùi Chu nâng lên đôi mắt, cười nói:

"Đương nhiên có thể rồi, phòng khám của tôi mở cửa từ thứ hai đến thứ sáu! Đúng rồi, anh là chủng tộc gì nha?"

"Tôi là ưng tộc Cách Lực Tư."

Dana vỗ vỗ bộ ng. ực của mình, tự hào nói:

"Tộc thú nhân chúng tôi đều là phi thường giỏi về phi hành!"

Ưng tộc Cách Lực Tư từng đưa hàng chuyển phát nhanh cho anh sao? Kia thật đúng là một đám manh vật a! Bộ ng. ực tròn trịa, đôi cánh to rộng, cái đầu tròn xoe, quả thực quá đáng yêu!

Anh lập tức gật đầu:

"Được nha, anh mau thêm số quang não của tôi đi, phòng khám ở cách chỗ này không xa, tùy thời hoan nghênh anh ghé thăm!"

Được! Dana phi thường cao hứng, vui sướng liền đem phương thức liên hệ Bùi Chu nhớ kỹ.

Raymond nhìn bộ dáng thanh niên nhân loại kia đầy ôn nhu, trong lòng càng là giống như bị lông chim lướt qua một chút, vội vàng nói:

"Tôi, tôi cũng muốn thêm quang não của cậu! Tôi cũng muốn hẹn trước để khai thông tinh thần lực!"

Không chịu nổi Raymond nhiệt tình, Bùi Chu chỉ đành cũng cùng hắn trao đổi số quang não........

Lúc sau, Bùi Chu lại trấn an tinh thần bọn nhóc nên tiếp tục vu. ốt ve cho chúng nó, chờ tinh thần lực bọn nó dần dần tốt lên, lại lấy ra dược thiện chính mình chuẩn bị cho chúng ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!