Thật sự là Trì Nguyễn Phàm mang đến quá nhiều bất ngờ, Cẩm Trúc thầm cảm thấy may mắn vì lúc đó đã không để Trì Nguyễn Phàm rời đi.
Tuy solo 1v1 mạnh không có nghĩa là phù hợp với đội tuyển, nhưng ít nhất về mặt thao tác là không có vấn đề gì.
Ba vị trí đường trên, đường dưới và hỗ trợ Trì Nguyễn Phàm đều đã thử qua, chỉ còn lại vị trí đi rừng của cậu và đường giữa của Mạnh Đông.
Nghĩ đến đây, Cẩm Trúc nhận thấy tuyển thủ đường giữa của Triều Ca vẫn chưa xuất hiện, liền lạnh mặt hỏi mọi người: "Mạnh Đông đâu?"
Cốc Tử im lặng, Lâm Hỏa cúi đầu giả chết.
Lộc Lộc chạm phải ánh mắt đen kịt của Cẩm Trúc, có chút ngập ngừng nói: "Anh ấy... anh ấy đi gặp fan rồi."
Cẩm Trúc lạnh lùng nói: "Một tuần có năm ngày ra ngoài gặp fan, fan của cậu ta cũng thật là nhiều."
"Cũng chỉ là gần đây thôi..." Lộc Lộc cũng không biết nên nói gì thêm.
Mạnh Đông cũng giống như hai người họ, đều là từ đội hai được thăng lên.
Ban đầu hắn ta cũng rất nghiêm túc tập luyện, nhưng thành tích thi đấu toàn là thua, thấy Triều Ca ngay cả vòng loại cũng không vượt qua được, cộng thêm áp lực từ bên ngoài quá lớn, Mạnh Đông sau khi suy sụp liền dần dần buông thả bản thân.
"Để cậu tự mình đi giải thích với huấn luyện viên," Cẩm Trúc quay đầu nói với Trì Nguyễn Phàm: "Chúng ta đi."
Trì Nguyễn Phàm nghĩ mãi cũng không nhớ ra "Mạnh Đông" mà họ nói là ai, dứt khoát không nghĩ nữa, bước theo Cẩm Trúc.
Cạch——
Cửa bị đẩy ra, quản lý đội tuyển đang cầm tập tài liệu nhíu mày suy tư nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, thấy Cẩm Trúc, lập tức tiến lên đón.
"Cẩm..." Ánh mắt của quản lý vượt qua Cẩm Trúc, khi nhìn thấy Trì Nguyễn Phàm đi vào theo sau liền nuốt lại xưng hô đến bên miệng, đổi giọng nói: "Đội trưởng Cẩm."
"Ừ," Cẩm Trúc đáp một tiếng, cầm lấy tập tài liệu mà quản lý đang cầm, đưa cho Trì Nguyễn Phàm nói: "Đây là hợp đồng, cậu xem qua đi."
Trì Nguyễn Phàm nhận lấy hợp đồng, ngồi xuống ghế sofa tiếp khách xem xét kỹ lưỡng.
Cẩm Trúc ngồi xuống ghế sofa đối diện Trì Nguyễn Phàm.
Quản lý thì đứng một bên lặng lẽ quan sát hai người.
Cậu con trai tên Trì Nguyễn Phàm này thật sự là đẹp trai quá mức.
Mái tóc ngắn màu vàng nhạt khác lạ, nhưng lại không khiến người ta cảm thấy cậu nổi loạn, ngược lại bởi vì khuôn mặt non nớt và khí chất sạch sẽ đó, càng lộ vẻ ngoan ngoãn.
Cả người không giống tuyển thủ thể thao điện tử, ngược lại giống như một thần tượng thiếu niên có thể debut ở vị trí Center.
Tổng giám đốc Cẩm cũng kỳ lạ, trước đây chưa từng quản chuyện trong đội tuyển, lần này lại đích thân đào một tuyển thủ về, còn đưa ra mức giá trên trời năm mươi triệu một năm!
Đây đâu phải là hợp đồng ký kết của tuyển thủ tân binh, sửa đổi nội dung một chút là có thể dùng làm cái hợp đồng khế ước được luôn rồi đi?
*"khế ước" mang ý nghĩa một hợp đồng có điều khoản bất lợi, ràng buộc quá mức đối với một bên.
Trì Nguyễn Phàm cẩn thận xem kỹ hợp đồng hai lần, sau đó cầm cây bút bên cạnh, điền đầy đủ các mục như thời hạn hợp đồng, rồi ký tên mình vào trang cuối cùng.
"Xong rồi." Hợp đồng làm thành hai bản, Trì Nguyễn Phàm đưa một bản cho Cẩm Trúc.
Cẩm Trúc nhận lấy xem qua một lượt, đặc biệt chú ý đến thời hạn hợp đồng mà Trì Nguyễn Phàm đã chọn.
Hai năm, một khoảng thời gian không dài cũng không ngắn.
Đưa hợp đồng cho quản lý, Cẩm Trúc hỏi: "Cậu còn muốn tìm hiểu gì về câu lạc bộ Triều Ca không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!