Chương 4: (Vô Đề)

Trì Nguyễn Phàm hít một hơi thật sâu.

Ba mươi triệu, tiền thưởng của một chức vô địch thế giới cũng chỉ có con số này, mà đó còn là của cả một đội, không phải của cá nhân.

"Cẩm Trúc, cậu biết không..." Giọng Trì Nguyễn Phàm run rẩy, "Tình cảm của chúng ta đã lung lay sắp đổ rồi."

"Tình cảm sau này có thể bồi đắp lại, nếu cậu đi, tôi sẽ rất tiếc."

Ngón tay Cẩm Trúc gõ nhẹ lên mặt bàn, nói: "Năm mươi triệu."

Trì Nguyễn Phàm nắm chặt lấy tay Cẩm Trúc đặt trên bàn, "Từ nay về sau cậu chính là anh em khác cha khác mẹ của tôi rồi, khi nào ký hợp đồng?"

Anh ấy cũng muốn tự mình cố gắng, nhưng đối phương trực tiếp mang cả tiền thưởng của mấy chức vô địch tới, ai mà chịu cho nổi?

Cẩm Trúc khẽ cười, nắm lại tay Trì Nguyễn Phàm, nói: "Hôm nay có thể ký, cậu có thời gian không?"

Trì Nguyễn Phàm: "Chắc chắn là có thời gian rồi."

"Cậu rất thiếu tiền sao?" Cẩm Trúc hỏi.

Trì Nguyễn Phàm rút tay về, thở dài: "Thiếu lắm luôn, bữa này cũng phải nhờ cậu bao rồi."

Cẩm Trúc khẽ gật đầu, nói: "Sau khi ký hợp đồng, có thể tạm ứng trước một phần lương cho cậu."

Trì Nguyễn Phàm vui mừng, "Anh em, sau này muốn lập đội đánh game thì cứ tìm tôi, gọi là có mặt ngay."

"Ừm," Cẩm Trúc dừng lại một chút, nói: "Anh em."

Nhân viên phục vụ gõ cửa bước vào phòng bao, bắt đầu dọn món, "Thưa tiên sinh, đây là món cá nho mà ngài đã gọi."

"Món này đặt trước mặt cậu ấy, tôi không ăn cá."

Trì Nguyễn Phàm đói bụng từ lâu, cầm đũa lên, nhìn qua đĩa cá có hình dáng như quả nho, nhìn sang những món ăn phía sau.

Trái ngược với Trì Nguyễn Phàm, Cẩm Trúc đặc biệt thích ăn cá, nhưng món này không phải do cậugọi.

Cẩm Trúc khó hiểu hỏi: "Không ăn cá sao lại gọi món này?"

"Gọi cho cậu đó." Trì Nguyễn Phàm trả lời qua loa.

Cẩm Trúc càng khó hiểu hơn, "Sao cậu biết tôi thích ăn cá?"

Đã cùng nhau ra ngoài ăn bao nhiêu lần rồi, sao có thể không biết?

Trì Nguyễn Phàm nghĩ thầm trong lòng như vậy, nhưng ngoài miệng lại nói:

"Tôi là fan của đại thần Cẩm Y cậu đó, fan hiểu rõ sở thích của thần tượng không phải rất bình thường sao?"

Fan sao?

Cẩm Trúc nhìn người đối diện đang ăn uống ngon lành, chỉ thấy trên người cậu ấy không hề có chút cảm giác vui mừng hay căng thẳng nào của fan khi gặp thần tượng.

Nửa tiếng sau, hai người cùng nhau bước ra khỏi nhà hàng.

Trong vòng một ngày đã thoát nghèo làm giàu, Trì Nguyễn Phàm vui vẻ huýt sáo.

Cẩm Trúc nói: "Câu lạc bộ bên kia đang chuẩn bị hợp đồng, cậu có muốn tiện đường đến căn cứ xem thử không?"

Trì Nguyễn Phàm: "Đương nhiên là muốn rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!