Các thành viên đội hai kiên quyết đình công, tuyên bố trong vòng một tuần không muốn nhìn thấy Xạ Thủ Bắn Tỉa nữa.
Huấn luyện viên đội hai trao đổi với Phi Vân một hồi, mở miệng nói: "Đội một không dùng Xạ Thủ Bắn Tỉa nữa, luyện đội hình mới."
"Còn đội hình mới nữa à?" Mạnh Đông ngồi thẳng dậy, gia nhập lại phòng game, "Chỉ cần không có Xạ Thủ Bắn Tỉa, tôi vẫn có thể chơi."
...
Hai mươi lăm phút sau, nhìn những cái tên được tô đỏ bao vây nhà chính kín như bưng, Mạnh Đông gào lên:
"Cái quái gì vậy! 10v5 công bằng thi đấu? Chơi tôi à?!"
"Mạnh Đông, trước kia cậu ở đội một, sao không thấy mấy người dùng đội hình này?" Người đi rừng tra hỏi.
"Tôi cũng muốn biết."
Mạnh Đông lấy một thanh chocolate ra, ngậm bên miệng suy nghĩ nhân sinh, "Chẳng lẽ sau khi tôi đi, huấn luyện viên Phi Vân bùng nổ cảm hứng, mỗi ngày một đội hình mới?"
"Không liên quan đến Phi Vân lắm, toàn là ý tưởng do Trì Nguyễn Phàm đề xuất." Huấn luyện viên đội hai nói.
"Hít..." Mạnh Đông hít một ngụm khí lạnh, "Cậu ta là quái vật à? Toàn bộ tướng đều tinh thông, còn có cách hiểu độc đáo về đội hình. May mà tôi chủ động cuốn gói đi rồi, nếu không sẽ bị so sánh thảm thiết mà chết mất."
Huấn luyện viên nhìn màn hình, nhắc nhở: "Vào game rồi, chuẩn bị chọn tướng, mấy người có ý tưởng gì không?"
Người đi rừng nói: "Đội hình này không thể để họ thuận lợi được, một khi đối diện thuận lợi, sẽ phải đánh 10v5 bất công."
"Đạo lý này tôi đều hiểu," Mạnh Đông ăn xong thanh chocolate trong miệng, nói: "Vấn đề là làm sao để họ rơi vào thế bất lợi?"
·
Một ngày luyện tập nội bộ kết thúc.
Phi Vân đuổi các thành viên đi nghỉ ngơi, đồng thời ôm đồ ăn vặt của Lộc Lộc, đi an ủi đám đáng thương đội hai.
Về đến phòng, Trì Nguyễn Phàm nhìn thời gian, nhắn tin cho Cẩm Trúc: "Lập đợi đánh rank đi, còn đánh được một hai ván, cày được chút điểm thân mật nào hay chút đó."
Cẩm Trúc: "Không đánh, tôi đi tắm."
Trì Nguyễn Phàm: "Đánh xong tắm, kịp mà."
Cẩm Trúc: "Không."
"Được rồi," Trì Nguyễn Phàm mở tủ quần áo, lấy đồ ngủ ra, đi về phía phòng tắm, "Tắm xong đánh."
...
Trì Nguyễn Phàm tắm rửa xong, mặc đồ ngủ ngồi trước bàn máy tính, tiếp tục nhắn tin cho Cẩm Trúc, "Xong chưa? Mau đăng nhập game."
Cẩm Trúc: "Ngủ rồi."
Trì Nguyễn Phàm: "?"
Chưa đến giờ đi ngủ mà?
"Cho cậu hai phút đăng nhập game, nếu không... tối nay phòng của cậu sẽ có thêm một người." Trì Nguyễn Phàm ác độc uy h**p.
Đối phương không trả lời nữa.
Trì Nguyễn Phàm kiên nhẫn đợi ba phút, xác định Cẩm Trúc không thấy quan tài không đổ lệ, liền đứng dậy đi ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!