[Nhìn mấy người nói đến chân thành cảm động như vậy, tôi nhất thời không phân biệt được mấy người đang nói đùa hay nói thật nữa.]
[Chẳng qua là quan hệ người yêu trong game thôi mà, click chuột một cái là xác nhận được ngay.]
[A a a CP tôi ship là thật kìa!]
[Tôi thấy hơi giả trân đó, mới 520 điểm thân mật, tôi với bạn cùng phòng đã có 1200 điểm thân mật rồi kìa.]
"Hả? Đội Triều Ca có quan hệ bất chính, còn muốn ban tổ chức giải thích?"
Phi Vân đang ở phòng nghỉ đợi các thành viên trở về, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại của bạn cũ, lập tức ngơ ngác.
Dành một phút để hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, Phi Vân thả lỏng, cười nói: "Đừng đùa nữa, chẳng qua là người yêu trong game thôi mà? Fan còn quản chuyện đời tư của tuyển thủ sao?"
"... Thật sự là trong game, trẻ con chơi đùa thôi." Phi Vân xoay người, vừa hay nhìn thấy hai người đặc biệt hòa hợp trên ghế sofa, giọng nói nhỏ dần.
Một người ngồi một người nằm, người ngồi là Cẩm Trúc, tư thế đoan chính, như tính cách nghiêm cẩn tự giác của cậu.
Trì Nguyễn Phàm thì nằm trên đùi Cẩm Trúc lướt điện thoại, tư thế tùy ý, dáng vẻ lười biếng.
Cẩm Trúc cảm nhận được ánh mắt của Phi Vân, ngước mắt nhìn sang, dùng ánh mắt hỏi hắn có chuyện gì.
Phòng nghỉ chỉ có chút xíu, giọng Phi Vân cũng không nhỏ, Cẩm Trúc không thể không nghe thấy.
Chỉ có thể là sự chú ý đều dồn vào chỗ khác, nên mới bỏ qua lời hắn đang nói.
"Đội trưởng Cẩm, cậu với Tiểu Nhuyễn, cái kia... người yêu..." Ánh mắt Phi Vân đảo qua đảo lại giữa hai người.
Ngón tay Cẩm Trúc đang luồn vào tóc Trì Nguyễn Phàm đột nhiên siết chặt.
"Hít..." Trì Nguyễn Phàm hít một ngụm khí lạnh, vội vàng đặt điện thoại xuống, đưa tay gỡ tay Cẩm Trúc ra, mới cứu được mái tóc của mình.
Cẩm Trúc hoàn hồn, vội nói: "Làm cậu đau à, để tôi xoa cho cậu."
"Cậu xoa đi," Trì Nguyễn Phàm nói một tiếng, quay đầu nhìn Phi Vân, đáp: "Là người yêu, đã xác nhận với nhau rồi, có vấn đề gì sao?"
Động tác xoa bóp của Cẩm Trúc khẽ khựng lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường.
"Cái này..." Phi Vân cất điện thoại, do dự một lúc, nói: "Cũng không có vấn đề gì, chúng ta cũng không sống nhờ fan, chỉ là... hai đứa phát triển đến bước này thế nào vậy?"
Mấy đội khác để nhận quảng cáo và bán đồ lưu niệm, có lẽ phải phát triển fan.
Triều Ca không thiếu quảng cáo cũng không thiếu tiền, thật sự không có nhu cầu này.
Trì Nguyễn Phàm bật cười, "Cái này còn phải phát triển thế nào? Em gửi yêu cầu, cậu ấy nhấn xác nhận?"
Phi Vân im lặng một lúc, hỏi: "Vẫn là người yêu trong game thôi à?"
Trì Nguyễn Phàm bắt đầu cảm thấy nằm không thoải mái, bám vào Cẩm Trúc ngồi dậy, cười nói: "Ngoài game Trúc Tử cũng là bảo bối yêu quý nhất của em."
"Thật không?" Cẩm Trúc hỏi.
Trì Nguyễn Phàm: "Thật trăm phần trăm!"
Cạch—
Triều Dương và Trích Tinh đẩy cửa bước vào phòng nghỉ.
Triều Dương sốt ruột nói: "Huấn luyện viên, lúc nãy phỏng vấn, bọn em nói đội trưởng Cẩm và anh Trì là người yêu, điểm thân mật cũng nói luôn, phản ứng của người dẫn chương trình và khán giả lớn lắm, bọn em có tiết lộ bí mật của đội không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!