Trận đấu giữa Triều Ca và đội tuyển Tinh Tú được tổ chức tại thành phố C.
Phi Vân dẫn các thành viên xuất phát trước một ngày, bay đến thành phố C bằng máy bay riêng.
Lâm Hỏa nằm ườn trên ghế sofa trong phòng khách máy bay, nói với mấy tân binh bên cạnh:
"Có thấy ông chủ đội chúng ta cực kỳ giàu không? Không nói cái khác, ở trong nước mà có thể dùng máy bay riêng đi lại, chỉ có mình Triều Ca thôi."
"Đúng là giàu không tưởng tượng nổi," Triều Dương hỏi: "Nhưng mà ông chủ của chúng ta là ai vậy? Trên áo đấu còn chẳng có logo."
Lâm Hỏa đắc ý nói: "Tập đoàn Cẩm Thị biết không?"
"Cái ông lớn truyền thông đó hả?" Trích Tinh tò mò.
Lâm Hỏa: "Đúng rồi, để tao kể cho tụi bây nghe..."
Mấy người nhanh chóng xúm lại một chỗ.
Trì Nguyễn Phàm bưng cốc nước ép trước mặt lên uống một ngụm, nghiêng đầu nhìn Cẩm Trúc bên cạnh.
Chỉ thấy đối phương đang chăm chú nhìn chằm chằm màn hình Laptop trên bàn, hoàn toàn không nghe thấy cuộc thảo luận của Lâm Hỏa và những người khác.
Huấn luyện viên Phi Vân đã đi nghỉ từ sớm, trong phòng máy bay này, có lẽ chỉ có anh là biết thân phận của Cẩm Trúc.
Trì Nguyễn Phàm liếc nhìn màn hình máy tính của Cẩm Trúc, phát hiện đó là video trận đấu tập luyện ngày hôm qua với đội tuyển Tinh Tú, không khỏi nói:
"Dạo này cường độ huấn luyện cao như vậy, bây giờ lên máy bay cũng không nghỉ ngơi, cậu không mệt sao?"
Ngoài việc huấn luyện, Cẩm Trúc còn đang bận rộn chuyện livestream game cho anh.
Mấy ngày trước đội ngũ sản xuất đã sẵn sàng, Cẩm Trúc liền cùng anh ấy liên hệ với mấy người phụ trách chính của đội, tranh thủ thời gian ngoài giờ huấn luyện để cùng nhau thảo luận phương án thiết kế nền tảng livestream game.
Thật sự là hận không thể xé một phút thành hai phút để dùng.
Cẩm Trúc điều chỉnh âm lượng tai nghe nhỏ lại một chút, nói: "Cũng không tính là mệt, với lại tối nay có thể ngủ sớm."
Mỗi lần trước trận đấu, huấn luyện viên đều sẽ đuổi bọn họ đi nghỉ sớm.
Vừa hay chuyện nền tảng livestream cũng đã bàn giao xong xuôi, tối nay chắc chắn có thể ngủ ngon.
Trì Nguyễn Phàm nghĩ đến cái tên cuối cùng anh đặt cho nền tảng livestream, cũng không cảm thấy mệt nữa.
-- Dạ Huyền Livestream.
Đội tuyển mà kiếp trước anh tự tay thành lập, đã được anh mang đến thế giới này dưới một hình thức khác.
Trì Nguyễn Phàm đặt cốc nước ép xuống, xích lại gần Cẩm Trúc, tháo tai nghe một bên tai của Cẩm Trúc ra đeo vào, nói: "Cho tôi xem với."
Không mệt thì nghiên cứu thêm về đội tuyển Tinh Tú, cố gắng đánh tan tác bọn họ trong trận đấu.
"Được." Cẩm Trúc dịch máy tính về phía Trì Nguyễn Phàm, ánh mắt lại vô thức rũ xuống, nhìn bàn tay đang ôm eo mình của Trì Nguyễn Phàm.
Thon dài, mảnh khảnh, trắng nõn...
Khi máy bay hạ cánh xuống sân bay thành phố C, thì cũng là lúc phát hết các video mấy trận đấu tập được lưu trong Laptop.
Cẩm Trúc cất Laptop rồi đứng dậy, mặt không cảm xúc đi theo bên cạnh Trì Nguyễn Phàm.
Mỗi cảnh trong video Cẩm Trúc đều đã xem, nhưng cậu lại hoàn toàn không nhớ được nội dung của mấy trận đấu sau đó, cứ hễ nhớ lại trong đầu cậu sẽ toàn là hình ảnh bàn tay của Trì Nguyễn Phàm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!