Nửa đêm, sau khi quay xong cảnh cuối cùng, bộ phim 《Cha Nuôi》 chính thức tuyên bố đóng máy.
Nam diễn viên thủ vai giáo viên của Trì Nguyễn Phàm đi ngang qua, thấy Cẩm Trúc và Trì Nguyễn Phàm ngồi trong xe, liền quen miệng gọi theo vai diễn để chào tạm biệt.
"Tạm biệt ba Tô, tạm biệt bạn học Trì."
Trì Nguyễn Phàm cũng mỉm cười vẫy tay: "Chào thầy ạ."
Chào hỏi xong, Trì Nguyễn Phàm nhìn sang Cẩm Trúc bên cạnh, buông lời trêu chọc: "Về nhà thôi, ba."
Thế nhưng Cẩm Trúc không lập tức khởi động xe. Anh nhìn Trì Nguyễn Phàm, cúi người đến gần.
Trì Nguyễn Phàm tưởng Cẩm Trúc muốn hôn mình, liền vòng tay ôm lấy anh.
Mặc dù lúc này Cẩm Trúc vẫn còn lớp hóa trang của nhân vật Tô Tu Nhiên, người bố nuôi đã có chút phong trần của tuổi trung niên.
Nhưng trong mắt Trì Nguyễn Phàm, bất kể Cẩm Trúc hóa thành bộ dạng thế nào, cũng đều vô cùng quyến rũ.
Cảm xúc lâng lâng, Trì Nguyễn Phàm chợt nhận ra nụ hôn không hề đáp xuống môi mình.
Cẩm Trúc lướt qua mặt cậu, tay vươn ra sau lưng. Vừa làm, anh vừa nói: "Lại không thắt dây an toàn. Bao giờ con mới chịu bớt làm ta lo lắng đây?"
Trì Nguyễn Phàm: "..."
"Có lẽ cả đời này anh đều phải lo cho em rồi." Trì Nguyễn Phàm vừa nói, vừa quay đầu, hôn một cái rõ to lên má Cẩm Trúc để trả đũa.
Hừ, anh không hôn, thì em tự hôn lấy vậy.
Động tác thắt dây an toàn của Cẩm Trúc khựng lại, một lúc sau mới xong. Anh ngồi thẳng dậy, tránh ánh mắt của Trì Nguyễn Phàm và xoa đầu cậu.
Trì Nguyễn Phàm nhận ra tai Cẩm Trúc đã đỏ ửng.
Không phải chứ?
Ở bên nhau lâu thế rồi, chỉ hôn lên má thôi mà cũng đỏ tai ư?
Chẳng lẽ là vì câu nói vừa nãy mà đỏ tai sao? Nhưng câu đó đâu có tính là lời tình tứ gì.
Phản ứng đáng yêu của Cẩm Trúc khiến Trì Nguyễn Phàm vui vẻ tột cùng, không còn bận tâm đến chuyện anh không hôn mình nữa, nằm trên ghế cười khúc khích.
Cẩm Trúc vừa lái xe vừa thỉnh thoảng liếc nhìn Trì Nguyễn Phàm, không hiểu cậu đang vui vì điều gì.
Cảm xúc của những người trẻ thật khó đoán. Nhưng thấy cậu vui là tốt rồi. Kể từ khi Trì Trì bước vào tuổi nổi loạn, cậu rất ít khi cười với anh, gần đây mối quan hệ cha con của họ mới dần được cải thiện.
Trì Nguyễn Phàm tâm trạng tốt, nói với Cẩm Trúc: "Phim cũng đóng máy rồi, mấy ngày tới chúng ta cứ ở nhà nghỉ ngơi, vận động, không ra ngoài nữa."
Suốt thời gian quay phim, cậu và Cẩm Trúc hầu như không có thời gian gần gũi, đã ăn chay gần hai tháng rồi.
Đóng máy phim gì cơ?
Có phải bộ phim Trì Trì muốn xem sắp ra mắt rồi không?
Cẩm Trúc thầm ghi nhớ, anh hỏi lại: "Không đi du lịch nữa sao?"
Hai người đã hẹn nhau sau khi thi đại học sẽ đi du lịch, giờ kết quả cũng đã có, lại còn rất tốt, vậy mà Trì Trì không muốn đi chơi nữa sao?
"Du lịch à? Mệt lắm," Trì Nguyễn Phàm không đành lòng để Cẩm Trúc thất vọng, bổ sung: "Nếu muốn đi thì cũng được, nhưng nghỉ ngơi mấy ngày rồi hãy đi."
Cẩm Trúc tôn trọng quyết định của cậu, nhất là khi thấy quầng thâm dưới mắt Trì Nguyễn Phàm. Nghĩ đến sự mệt mỏi của cậu khi phải ôn thi cấp tốc, anh càng thêm xót xa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!