Cô MC trẻ tuổi sáng mắt khi thấy Cẩm Trúc và Trì Nguyễn Phàm tiến đến. Tranh thủ lúc chưa bắt đầu phỏng vấn, cô cầm cuốn sổ tiến lại gần hai người, cười nói:
"Đội trưởng Cẩm, tuyển thủ Trì Phủ, chào hai anh! Em là Hạ Hạ, MC của ngày hôm nay. Anh Trì Phủ có thể ký tặng cho em một chữ được không ạ?"
"Được thôi." Trì Nguyễn Phàm nhận lấy cuốn sổ, vừa mở ra đã thấy chữ ký của Cẩm Trúc, anh nhướn mày, hỏi: "Tôi ký bên cạnh cậu ấy nhé?"
Nụ cười của MC Hạ Hạ càng rạng rỡ, ánh mắt "trìu mến" một cách kỳ lạ: "Anh muốn ký chỗ nào cũng được ạ!"
Trì Nguyễn Phàm cầm bút, "xoẹt xoẹt" ký ID của mình bên cạnh hai chữ "Cẩm Y".
Cẩm Trúc liếc nhìn, có chút bất ngờ: "Chữ đẹp đấy."
Cậu từng thấy chữ ký của Trì Nguyễn Phàm trong hợp đồng, có thể nói là ngay ngắn, chứ tuyệt đối không phải đẹp.
Nhưng hai chữ này lại có vẻ đẹp riêng.
Chữ ký liền mạch, như thể đã luyện tập hàng trăm lần.
"Đương nhiên rồi." Trì Nguyễn Phàm đắc ý cười.
Hai chữ này đã được anh ký suốt mấy năm, sao có thể không đẹp được?
MC Hạ Hạ cất kỹ cuốn sổ, vừa lúc đến giờ phỏng vấn. Cô đưa micro cho hai người, buổi phỏng vấn chính thức bắt đầu.
"Hôm nay đội trưởng Cẩm thi đấu xuất sắc hơn mọi khi, có phải là do có thành viên mới gia nhập không ạ?" MC hỏi.
Cẩm Trúc nhìn vào ống kính, nói: "Đúng vậy, nếu không có sự phối hợp của Trì Phủ, tôi không thể đạt được hiệu quả như vậy."
MC: "Qua mấy trận đấu này, chúng tôi cũng thấy được sự phối hợp ăn ý giữa đội trưởng Cẩm và tuyển thủ Trì Phủ.
"Nhưng theo chúng tôi được biết, tuyển thủ Trì Phủ mới gia nhập Triều Ca vào tuần trước. Làm thế nào mà hai anh có thể phối hợp ăn ý trong thời gian ngắn như vậy?"
Câu hỏi này Cẩm Trúc lại không trả lời được.
Cậu chỉ hành động theo thói quen và phong cách của mình, nhưng Trì Nguyễn Phàm như thể biết cậu sẽ làm gì, lần nào cũng phối hợp được rất ăn ý.
Cẩm Trúc nhìn sang Trì Nguyễn Phàm, nhường câu hỏi cho anh trả lời.
Trì Nguyễn Phàm cũng đau đầu. Anh cũng không thể nói rằng họ đã chơi với nhau đã mấy năm rồi được. Đến lúc đó Cẩm Trúc hỏi tới thì phải làm sao?
"Ừm..." Trì Nguyễn Phàm trầm ngâm một lúc, nói: "Có lẽ là do chúng tôi tâm linh tương thông."
Cẩm Trúc nhướn mày, nhìn chằm chằm Trì Nguyễn Phàm.
Trì Nguyễn Phàm mỉm cười với cậu.
"Ồ~" MC Hạ Hạ gật đầu như đã hiểu ra điều gì đó, một lát sau tiếp tục hỏi:
"Tuyển thủ Trì Phủ, anh là tân binh, lần đầu tiên lên sân khấu đã dùng Pháp Sư Cận Chiến giành được hai lần Triple Kill, và dùng Pháp Sư Cận Chiến và Trận Pháp Sư giành được mỗi loại một MVP. Với thành tích ấn tượng như vậy, anh có suy nghĩ gì không?"
"Không có." Trì Nguyễn Phàm thành thật nói.
"Không có suy nghĩ gì sao? Ví dụ như cảm thấy mình rất mạnh chẳng hạn?" MC hỏi lại.
Trì Nguyễn Phàm suy nghĩ một lúc: "Nếu phải nói thì, lâu quá không chơi, phong độ đi xuống rồi, phải luyện tập thêm thôi."
Mùa giải trước khi trọng sinh, anh chủ yếu chơi đi rừng và đường dưới, đường giữa hiện đối với anh khá xa lạ.
MC kinh ngạc, hỏi dồn: "Vậy, màn trình diễn hôm nay của anh là phong độ đi xuống sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!