Chương 43: Bí mật của em

Nhiều năm không mọc mụn, vừa mọc lại đau muốn chết.

Ăn cơm phải nhấc cằm lên xuống, đau.

Nói chuyện phải căng cơ miệng, đau.

Mà đau nhất là khi soi mình trong gương, thấy trên gương mặt đẹp trai bỗng có một con mụn xuất hiện, lúc ấy chỉ cảm thấy đau, đau đến nhức nhối con tim.

Cũng may sau khi chấm chút kem đánh răng lên cằm, Lục Gia Xuyên yên ổn vượt qua cả đêm hôm đó, kem đánh răng mát lạnh phát huy tác dụng giảm đau giảm nóng rất nhanh, có khi anh còn quên luôn sự tồn tại của cục mụn kia.

Vì thế sáng hôm sau khi tỉnh lại, tâm trạng cảm thấy không tệ chút nào.

Nhưng tâm trạng không tồi đó chẳng thể duy trì đến lúc anh đi làm, bởi vì khi anh bước vào toilet rửa mặt, vừa khẽ ngân nga hát vài câu nhạc vừa mở vòi nước, tẩy sạch chút kem đánh răng còn in trên cằm, rồi ngẩng đầu lên soi gương——

Đúng vậy, nốt mụn ấy đã tiêu sưng và cũng không còn đỏ bừng khiến người ta chú ý nữa.

Nhưng sau một đêm những vùng da được thoa bởi kem đánh răng bỗng trở nên đen xì.

……… Đen xì?!

Vòi nước đang chảy ào ào, nhưng Lục Gia Xuyên cứ đứng soi mình trong gương, ánh mắt tối xầm. Bất luận anh có rửa vùng da ấy thế nào, nó vẫn cứ đen xì như thế,.

Bảy giờ sáng, Chu Sênh Sênh còn đang rong chơi trong mộng đẹp, cửa lớn lại bị người ta đập rầm rầm.

Cô mơ mơ màng màng mở mắt, như người mộng du đi ra ngoài cửa, vừa xuyên qua mắt mèo thấy Lục Gia Xuyên đang đứng ngoài kia, nhất thời tim đập thình thịch, cơn buồn ngủ đã hoàn toàn biến mất.

Cô mất ba giây để chải lại mái tóc rối bù xù, khoét sạch những vật thể không rõ ràng bên khóe mắt, tiện thể chỉnh lại chiếc áo ngực, cố gắng ra vẻ bản thân nhìn như cô nàng lười nhác đáng yêu, ngực có khe.

Sau đó cô mở cửa, nở nụ cười ngọt ngào:

"Bác sĩ Lục, anh tìm tôi có chuyện gì sao?"

Trong hành lang người đàn ông kia mặt không biểu cảm đứng ở đó, dáng người cao hơn 1m8 trước mặt mang đến một cảm giác áp lực vô hình, trong đôi mắt tối như mực tràn ngập sát khí khó hiểu.

Chu Sênh Sênh dần dần không chịu nổi, cô lui người về sau hai bước, có chút cảnh giác nhìn anh.

Người đàn ông kia nhìn cô chằm chằm rồi chỉ chỉ vào cằm mình, cả người tràn ngập lửa giận như sắp bùng nổ, nhưng lại không biết phải bắt đầu nói từ đâu, cuối cùng đành phải nén cơn giận, nghiến răng nghiến lợi:

"Tiết Thanh Thanh tiểu thư, cô cố ý đúng không?"

Dụ tôi dùng kem đánh răng trị mụn.

Rồi phá hại dung nhan mỹ miều của tôi.

Chu Sênh Sênh tập trung nhìn khu vực da đen xì kia… bỗng chốc hiểu chuyện.

Cô mở to hai mắt nhìn anh, chần chừ nói:

"Anh… anh bôi kem đánh răng lên mụn bao lâu?"

Cả đêm qua.

"Trời ạ… Trong thành phần của kem đánh răng có chất kích thích, có thể giảm nhiệt giảm đau vì mụn trong nhất thời, nhưng nếu bôi lên da trong khoảng thời gian dài, sẽ khiến làn da bị cháy…" Cô đang từ từ giải thích, mắt thấy sắc mặt Lục Gia Xuyên ngày càng khó coi, cô liền vội vàng giải thích,

"Tôi còn chưa nói xong anh đã đóng cửa rầm một cái, chuyện này không thể trách tôi được!"

Trong không gian tràn ngập sát khí điên cuồng của tên Tử thần vùng Texas.

Chu Sênh Sênh cân nhắc một chút xem giữ mạng quan trọng hơn, hay cưa trai quan trọng hơn, cuối cùng quyết tâm đưa ra sự lựa chọn, đó là nhanh chóng vươn tay đóng cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!