Chương 83: Phiên ngoại [1]

Sau khi tốt nghiệp trung học, tròn mười tám tuổi, Cốc Trạch bắt đầu đi làm thêm.

Lựa chọn làm thêm của học sinh cấp ba không nhiều, đại loại đều là những việc tay chân. Cốc Trạch đã chọn làm phục vụ nhà hàng trong số đó là giao hàng nhanh, giao đồ ăn và phục vụ nhà hàng.

Bởi vì làm phục vụ tuy tiền ít hơn một chút, nhưng có thể cung cấp cơm và chỗ ở. Hiện tại hắn cơ bản xem như là vô gia cư, điều này có thể giúp hắn tiết kiệm được một khoản tiền lớn. Hơn nữa, bản thân hắn là một người mù đường, cảm nhận phương hướng cực kỳ tệ, là loại người nhìn bản đồ vẫn sắp lạc đường ấy, thực sự không thích hợp làm loại công việc tìm đường trong ngõ hẻm.

Sau khi có kết quả thi đại học, hắn điền xong nguyện vọng và bắt đầu làm thêm ở nhà hàng Pizza Hut.

Nhà hàng Pizza Hut này ở trung tâm thành phố, lượng người qua lại rất lớn. Hắn làm việc mỗi ngày từ sớm đến muộn, tuy mệt, nhưng kiếm được cũng nhiều. Nhìn thấy làm trong hai tháng nghỉ hè, chi phí sinh hoạt học kỳ đầu tiên đại học của hắn đã đủ rồi.

Sau khoảng mười ngày làm việc ở Pizza Hut cũng đến lúc nhận bằng tốt nghiệp cấp ba. Hắn dành thời gian đi một chuyến đến trường, nhận bằng tốt nghiệp từ chỗ giáo viên chủ nhiệm.

Lúc nhận, giáo viên chủ nhiệm trò chuyện với hắn: "Nghỉ hè dự định làm gì, có lẽ đây là kỳ nghỉ hè dài nhất đời em."

"Đi làm thêm ạ."

"Ở đâu vậy?"

"Chính là Pizza Hut ở trung tâm thành phố ạ." Cốc Trạch cười một tiếng: "Nếu thầy dẫn con cái đến, em sẽ làm pizza cho thầy, bảo đảm bỏ cực kỳ nhiều thịt."

Giáo viên chủ nhiệm cười, nói: "Được, nhất định thầy sẽ đến."

Qua hai ngày, giáo viên chủ nhiệm không đến, nhưng Cốc Trạch lại nhìn thấy một người hơi quen mắt trong quán ăn.

Hắn nhớ ra người kia trước đây đã đến trường học của họ diễn thuyết. Hiệu trưởng nói đối phương là một cựu học sinh ưu tú, nhân vật cấp bậc thủ khoa năm đó.

Sau đó, hắn trốn học đi ra ngoài, còn ngẫu nhiên gặp đối phương ở phố ăn vặt và được mời ăn đồ ăn.

Tên của đối phương là gì nhỉ?

Hình như họ Bách...

Hắn cầm thực đơn đi tới, trên mặt mang theo nụ cười chuyên nghiệp: "Chào anh, đây là thực đơn của quán, anh xem qua một chút. Nếu cần gọi món, có thể quét mã QR bên cạnh bàn..."

Hắn đang nói, đối phương ngẩng đầu nhìn hắn.

Cốc Trạch cảm giác đầu tiên là đôi mắt của người kia trông rất sâu.

Hắn nghe đối phương chậm rãi mở miệng hỏi: "Cậu không nhớ tôi sao?"

"Nhớ chứ." Cốc Trạch cười toe toét, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ đáng yêu: "Học trưởng Bách."

Bách Thời Ngôn mặc áo T

-shirt màu đen, quần jean sẫm màu, dáng vẻ hất cằm lên trông vừa kiêu ngạo vừa lạnh lùng.

Trong đầu Cốc Trạch liền hiện ra bốn chữ: Thiên chi kiêu tử*.

*Con cưng của trời

Vị học trưởng họ Bách mà hắn không nhớ rõ tên này cực kỳ giống những học sinh xuất sắc gia cảnh giàu có trong lớp hắn, có loại lạnh lùng và kiêu ngạo bẩm sinh của học bá.

Không phải người cùng một đẳng cấp với hắn.

Nói đến đây, hắn cũng không biết lúc đó vị học trưởng Bách này sao lại mời hắn ăn vặt.

Có lẽ là nhất thời hứng chí thôi.

"Cậu làm thêm ở đây à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!