Chương 25: Sao gia đình anh bây giờ cho phép anh tìm người cùng giới rồi à?

"Ồ."

Cốc Trạch rầu rĩ đáp, thành thật ăn cơm.

Ăn xong, Bách Thời Ngôn vừa dọn dẹp bát đĩa vừa nói: "Tối nay tôi có liên hoan, sẽ gọi đồ ăn ngoài tử tế cho cậu."

"Liên hoan gì thế?" Cốc Trạch theo bản năng hỏi, sau đó cảm giác mình lỡ miệng, lập tức chữa lại: "Không có gì đâu, anh không cần trả lời, tôi nhanh mồm, coi như tôi chưa hỏi gì hết."

Bách Thời Ngôn nhìn hắn một lát rồi nói: "Liên hoan phòng, ở cạnh bệnh viện."

Cốc Trạch tò mò: "Bác sĩ các anh bận rộn như vậy mà cũng thường xuyên liên hoan sao?"

"Một số phòng ban sẽ tổ chức liên hoan sau khi hoàn thành một ca đại phẫu lớn, hoặc đi massage thư giãn."

Cốc Trạch: "... Là tôi kiến thức hạn hẹp rồi, trước đây chưa từng nghe anh nói những chuyện này."

"Ở khoa ngoại, phẫu thuật là một việc cực kỳ tiêu hao tâm trí và sức lực. Sau khi kết thúc, rất nhiều người đều muốn được thư giãn. Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến không khí của phòng ban nữa."

Bách Thời Ngôn vừa dọn dẹp đồ đạc vừa hỏi: "Phòng thí nghiệm của các cậu không tổ chức tiệc tùng hay hoạt động tập thể sao?"

"Có chứ, thường là thầy cô giáo hoặc anh chị khóa trên tổ chức." Cốc Trạch nói: "Nhưng một năm không nhiều, cũng chỉ ba, bốn lần. Còn lại đều là chúng tôi tự đi với nhau, thỉnh thoảng cuối tuần rủ nhau đi ăn bữa cơm gì đó, nhưng giờ thì đa phần là gọi đồ ăn ngoài."

"Ừm." Bách Thời Ngôn khẽ đáp, đột nhiên đổi chủ đề, nhắc nhở Cốc Trạch: "Tối nay đừng quên dùng dụng cụ nong hậu môn, chờ tôi kiểm tra tình hình hồi phục sau khi cắt da thừa."

Cốc Trạch sững sờ, có chút không theo kịp dòng suy nghĩ này. Lại muốn cái tư thế rất ngại ngùng đó sao...

"Không cần kiểm tra đâu, tôi cảm giác không có vấn đề gì."

Bách Thời Ngôn khi nói đến lĩnh vực chuyên môn thì thái độ rất cứng rắn. Sau khi rửa tay sạch sẽ, anh ấy lại từ trong phòng lấy ra một chiếc ống soi hậu môn.

Cốc Trạch kinh hãi: "Cái thứ này sao anh lại mang về đây, không để ở văn phòng à?"

Bách Thời Ngôn mặt không cảm xúc hỏi: "Cậu đã nói gì với giáo sư Lôi?"

"... Cái đó, không nói gì đặc biệt cả."

Thì đều.... rất bình thường thôi mà. Nhưng hắn có chút chột dạ: "Có chuyện gì xảy ra sao?"

Bách Thời Ngôn cười lạnh một tiếng, không nói gì, chỉ bảo Cốc Trạch nằm sấp xuống.

Cốc Trạch: "..."

Thôi được rồi, từ bỏ giãy giụa đi, đây chính là số mệnh của hắn. Hắn phải làm một người kiên cường.

Hắn nằm sấp xong, quay đầu nhìn ra sau, thấy Bách Thời Ngôn cầm tăm bông tẩm povidone iodine* chuẩn bị sát trùng cho hắn.

*chất khử trùng 

Khi cảm giác lạnh lẽo của povidone iodine sát trùng, Bách Thời Ngôn đột nhiên nói: "Hơn một tuần trước, giáo sư Lôi bất chợt muốn giới thiệu đối tượng cho tôi, liên tiếp nói đến vài người."

Cốc Trạch lúng túng: "Cái đó…giáo sư Lôi vẫn còn nhiều tài nguyên quá nhỉ."

Tăm bông sát trùng xong, ống soi hậu môn lạnh buốt từ từ đi vào, Cốc Trạch giật mình.

"Mấy ngày trước, giáo sư Lôi đã dừng việc giới thiệu," Bách Thời Ngôn nói tiếp: "Còn nói rất nhiều chuyện kỳ lạ."

Cốc Trạch: "Chuyện kỳ lạ gì cơ?"

Lần này Bách Thời Ngôn lại không nói tiếp, chỉ rút ống soi hậu môn ra, vừa vứt dụng cụ tiêu hao một lần vừa nói: "Hồi phục vẫn ổn, tạm thời không cần cắt da thừa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!