Sáng sớm sau khi thức dậy, Tịch Mộ Thần tinh thần vô cùng sảng khoái. Nhìn người phụ nữ cạnh bên đang say giấc ngủ mà làm anh nhớ đến việc đêm qua bản thân đã hăng say thỏa thích ăn sạch cô
Vì bị anh hành đế suốt đêm nên cô vô cùng mệt mỏi ngủ say sưa không biết gì cả, Tịch Mộ Thần nở nụ cười ngọt ngào. Anh sẽ không đáng thức cô, anh sẽ để cho cô ngủ cho đủ giấc sau đó mới tính tiếp
Tịch Mộ Thần yêu thương đặt nụ hôn lên môi cô sau đó bản thân rời giường
Cô thức dậy cũng đã chín giờ ba mươi. Điều đầu tiên cô làm chính là tìm kiếm anh, nhận thấy trên giường không có bóng người cô thầm nghĩ lẽ nào anh lại đến công ty?
Cũng may đêm qua anh không có mạnh bạo với cô nếu như không chắc là hôm nay cô sẽ không cần phải xuống giường rồi
Mặc dù nói rằng đêm hôm qua Mộ Thần rất nâng niu cô nhưng anh hết lần này đến lần khác muốn cô, triền miên với cô gần như suốt đêm
Cô thở dài ngẫm nghĩ sau đó thân thể mềm mại bắt đầu xuống giường...
Bước xuống cầu thang, ánh mắt cô dừng lại ở trên người đàn ông đang thư thả đọc báo trên ghế sofa kia
Là Mộ Thần? Anh ấy lẽ nào hôm nay đến công ty trễ ư, hoặc có thể nói rằng hôm nay công ty nhàn rỗi đến mức không có gì để làm lại khiến cho anh ở nhà thư giãn một ngày
Nhận thấy có người phía sau đi tới chỗ mình, anh biết chắc người đó không ai khác là cô. Từ tốn gấp tờ báo lại đặt lên bàn
" Dậy rồi? "
" Ừm, anh hôm nay không đến công ty sao? "
Tịch Mộ Thần đứng dậy, chậm rãi đến gần cô. Cánh tay rắn chắc vòng qua ôm lấy cái eo nhỏ mảnh khảnh của cô:
" Hôm nay là chủ nhật, công việc ở công ty đều đã được giải quyết ổn thỏa vì thế cho nên anh sẽ không cần đến công ty "
" Vậy là anh sẽ ở nhà cùng em đến hết ngày hôm nay? "
Tịch Mộ Thần cưng chiều véo mũi cô: " Làm sao? Làm em không thích khi anh ở nhà cùng em? "
Cô vui vẻ cười, ôm chầm lấy anh: " Không có a. Anh ở nhà dĩ nhiên em rất vui rồi, vậy cả ngày hôm nay anh sẽ là của riêng em "
" Đồ ngốc, ngay từ đầu anh vốn luôn là của riêng em rồi mà "
Cô mỉm cười gật đầu. Lão quản gia từ đâu đi tới, cung kính cất giọng: " Thiếu gia, thiếu phu nhân. Điểm tâm đã chuẩn bị xong! "
Anh khẽ gật đầu như hiểu ý, quản gia gật nhẹ đầu rồi đi chỗ khác
Cô nhìn anh: " Mộ Thần, anh vẫn chưa ăn sáng? "
" Phải! Anh đói rồi, chúng ta vào ăn thôi "
Anh vừa nói xong, không chờ cô phản ứng lập tức nắm tay cô, cùng cô đi ăn sáng
Trong lòng cô hiện tại rất ấm áp, và hạnh phúc vô cùng. Mộ Thần trước kia là người như thế nào lẽ nào cô không biết ư?
Trước kia anh ấy là người đàn ông ngang ngược, bá đạo. Nói không rất không đạo lý. Chỉ cần làm anh không thích thậm chí là không vừa lòng anh dù chỉ một chút, anh lập tức sẽ cho người đi xử lý và xử phạt nghiêm trọng họ
Ngay lúc này, tại thời điểm hiện tại. Mộ Thần thật dịu dàng và ấm áp, anh ấy quan tâm chăm sóc rất tốt cho cô. Lại vô cùng cưng chiều cô gần như vô điều kiện
Mộ Thần không thích chờ đợi ai, nhưng anh lại vì cô mà ăn sáng trễ. Mộ Thần không thích ai chống đối mình, nhưng vì cô anh luôn nhường nhịn
Anh chưa bao giờ la mắng cô, thậm chí là đánh cô dù chỉ một lần. Chỉ những lúc cô thật sự rất hư, anh mới chỉ dùng " hình phạt " giường chiếu ra mà xử phạt cô nghiêm khắc... Nói đúng hơn rằng anh chỉ muốn lợi dụng điểm này mà thỏa thích ăn sạch cô vô điều kiện!! Đúng là tên cáo già gian xảo mà, mình thật sự đã gả nhầm vào hang của tên sói xám này rồi!!!
" Em sao thế? "
Thấy cô cứ không chú ý đến việc ăn sáng mà cứ nghĩ luẩn quẩn đâu đây, không nhịn được nên anh cất giọng hỏi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!