Chương 39: Em Muốn Tập Gym

Càng nhớ lại sự việc xảy ra ban nãy ở tiệm bánh ngọt. Lúc ấy, ngay lúc cô gặp nguy hiểm anh cũng chính là người ra tay cứu giúp cô trước sau đó Tịch Mộ Thần mới xuất hiện

Anh đã nghĩ rằng mình lúc ấy chính là nơi nương tựa mà cô ấy cần nhất trong tình cảnh đó... thật ngu ngốc khi anh lại suy nghĩ điều đó

Cô ấy lúc đó đã không nghĩ như thế. Gặp được anh, cô ấy sở dĩ không có một chút gì đó gọi là vui mừng cả. Chỉ có Tịch Mộ Thần khi ở bên cô ấy, cô ấy mới cảm thấy vui vẻ, mới có cảm giác an toàn hơn là khi ở cùng anh...

Tại sao vậy Tiểu Tịch? Anh cũng có thể bảo vệ em như Tịch Mộ Thần bảo vệ em. Anh có thể làm em vui vẻ như Tịch Mộ Thần vẫn luôn ở cạnh em... vì sao lại không thể chấp nhận anh? Chấp nhận cùng anh quay lại. Chúng ta sẽ làm lại từ đầu

Vì sao em lại không muốn như thế chứ? Em có biết rằng vì em mà anh đã ăn ngủ rất không yên...? Không một giây phút nào là anh ngừng nhung nhớ đến em cả Tiểu Tịch...

Doãn Thiên Phong ngồi một mình trong căn phòng, anh tự nhốt bản thân mình trong đây. Xung quanh căn phòng chỉ thấy những chai rượu nằm lăn lóc dưới sàn

Anh đã tự hành hạ bản thân mình. Mỗi lần u sầu như thế anh đều lấy rượu ra uống... đúng như người ta thường nói, rượu chính là thứ tốt nhất để " an ủi " những con người như anh, những tâm trạng u buồn như thế vẫn là nên tìm đến những chai rượu như thế này

Ngày xưa lúc anh và cô còn đang yêu nhau. Doãn Thiên Phong anh chưa một lần nào đụng vào rượu bia, thuốc lá cả

Từ lúc cả hai kết thúc, anh đã sang Anh Quốc cùng Đỗ Như Ninh thì cũng bắt đầu đâm đầu vào những thứ này Cô đã không biết chuyện này, nhưng nếu như để Tiểu Tịch biết mình lại thành ra như thế này thì cô ấy sẽ nghĩ sao? Cô ấy sẽ ghét mình chứ?... Tiểu Tịch vốn không thích những thứ như thế này nên anh cũng chẳng dám động vào, nhưng mà bây giờ thì đã khác rồi

Càng nghĩ về chuyện ban nãy, lúc Tiểu Tịch nhìn thấy Tịch Mộ Thần, cô ấy đã vô cùng vui vẻ và nhào vào lòng ôm hắn. Còn hạnh phúc gọi một tiếng " Ông xã " từ cửa miệng lại một lần nữa làm tim anh đau nhói

Cô cũng không cần phải đối xử như thế với anh. Ở trước mặt anh liền cùng Tịch Mộ Thần ân ân ái ái, tình cảm khiến cho người khác nhìn vào cũng ngưỡng mộ theo. Nhưng anh nhìn vào lại vô cùng chướng mắt

Anh thật hận khi không thể đánh Tịch Mộ Thần một cái và sau đó là cướp cô về... phải, anh thừa nhận chính bản thân anh rất ích kỷ. Anh và cô đã kết thúc với nhau từ ba năm trước rồi, anh đã đánh mất tình yêu của cô từ rất lâu nhưng anh không muốn vì thế mà buông bỏ nó. Thứ anh đánh mất thì bản thân anh phải tìm lại nó

Doãn Thiên Phong này chắc chắn sẽ đem cô trở về bên mình. Anh và cô sẽ làm lại từ đầu... Tiểu Tịch, xin lỗi em. Đừng hận anh nhé! Anh yêu em, thật sự... rất yêu em

Bây giờ, ngay thời điểm này... anh chắc chắn phải đem cô quay trở về bên mình, cho dù cô có hận anh đi nữa cũng được. Anh sẽ không quan tâm... trái tim lẫn tâm hồn cô dù không thuộc về anh, nhưng thân xác phải thuộc về anh

Lần trước chính anh đã cho người gửi những bức hình thân mật kia của mình và cô đến cho Tịch Mộ Thần. Anh chắc rằng Tịch Mộ Thần đã xem những bức hình đó nhưng điều anh quan tâm nhất chính là thái độ của Tịch Mộ Thần... vì sao hắn không tức giận với cô? Vì sao vẫn còn cùng cô tiếp tục yêu thương lẽ nào hắn đã biết rằng người gửi những bức hình đó đến là ai và nhằm mục đích gì ư?... sau đó mới chọn tin tưởng cô?

...

" Mộ Thần... đừng như vậy! Anh đi ra ngoài đi! "

Từ lúc về nhà. Cô mệt mỏi muốn đi tắm một chút sau đó là đi ngủ

Chỉ vừa mới tắm xong và quấn chiếc khăn lên người thì Tịch Mộ Thần từ bên ngoài mở cửa đi vào

Cô có chút hoảng. Giữ chặt lấy chiếc khăn đang quấn trên người mình

Tịch Mộ Thần nhìn một lượt từ trên xuống dưới cô. Thân hình trắng nõn chỉ được mỗi chiếc khăn tắm lớn của anh bao bọc trên người, còn ngoài ra tất cả đều chưa mặc gì vào cả

Anh nhìn rất hài lòng. Đầu lưỡi đưa ra liếm môi

" Bảo bối, nhưng thế cũng rất quyến rũ đấy. Em muốn chúng ta " cùng nhau " trước hay là đợi anh đi tắm xong rồi bắt đầu đây? "

Cô đỏ mặt khi nhìn thấy cái vẻ mặt lưu manh của anh hiện ra. Những lời nói xấu xa như thế mà cũng dám mở miệng hỏi cô?... đáng xấu hổ!!

" Đồ xấu xa! Em mới không cần cùng anh "

" A vậy là muốn làm tình trước? Bảo bối, em quả thật rất nóng lòng rồi "

" Em mới không muốn làm chuyện đó với anh...á! Bỏ em xuống, Tịch Mộ Thần mau bỏ em xuống! "

Tịch Mộ Thần ngang nhiên bế cô lên. Cả hai cùng nhau ra ngoài, anh đã không thể chờ đợi nổi việc này nên đã ném mạnh cô xuống giường

Chiếc khăn quấn trên người có một chút lỏng ra. Cô lập tức giữ nó lại không cho khăn bung ra

" Bà xã em thật quyến rũ, em bảo anh phải làm sao đây? "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!