Tôi gọi điện cho mẹ và Hạp Tử, bảo họ nếu có tiền không dùng đến thì mua cổ phiếu của xQ. Hạp Tử nói sao phải như thế, có phải xQ gặp phải khó khăn gì cần hỗ trợ hay không, Tôi trả lời con bé: "Bà đừng quan tâm, chỉ cần bà mua, tuyệt đối sẽ có lời."
Câu này không phải tôi nói, mà là Giang Ly nói. Mới đầu tôi cũng cho rằng, mua cổ phiếu của xQ chẳng khác nào đang trợ giúp xQ. Cụ thể vì cái gì tôi cũng không thể nói rõ ràng, dù sao trên TV không phải đều diễn như vậy sao. Về sau Giang Ly nói cho tôi biết, mua cổ phiếu của xQ là đúng, mà còn mua bao nhiêu kiếm lại bấy nhiêu. Tôi hỏi anh tại sao, anh trả lời nói cái gì mà trong lúc giá cổ phiếu của xQ đang hạ, mua lại tuyệt đối sẽ không thiệt chút nào, mặt khác không lâu sau đó Ngải Thụy sẽ điên cuồng mà thu mua lại cổ phiếu của xQ, đến lúc đó giá cổ phiếu sẽ bị nâng lên rất cao, cho nên bây giờ nên tích trữ, đến khi đó bán ra hết, nhất định sẽ có lời.
Tôi vừa liên hệ bạn bè tốt của mình, vừa cảm thán, Giang Ly anh đúng là bình chân như vại nha, xQ của anh sắp về tay người khác đến nơi rồi mà anh vẫn còn có tâm tư giúp người khác kiếm tiền….
…
Hôm nay, Giang Ly đột nhiên không đầu không cuối hỏi tôi một vấn đề, anh nói: "Bình thường lúc cùng anh họp mấy cuộc hội nghị cấp cao kia, ai hay cùng em nói chuyện nhất?"
Tôi nghĩ ngợi một lúc, đáp: "Thường thì là cái người có ria mép á."
Giang Ly lại hỏi: "Hắn ta hay hỏi em những vấn đề gì?"
Tôi trả lời: "Phần lớn là những chuyện em không hiểu."
Giang Ly cười xoa xoa đầu tôi, lập tức như đinh đóng cột nói: "Hắn là nội gián."
Tôi nhất thời không kịp phản ứng lại: "A?"
Giang Ly liền giải thích: "Mấy ngày gần đây có một vài tin tức nói nội bộ xQ đã không còn gì có giá trị lộ ra ngoài, chắc hắn không đợi được, muốn thăm dò từ phía em."
Tôi ngây ngốc hỏi lại: "Thế sao hắn ta không trực tiếp thăm dò từ anh?" Vừa nói ra khỏi miệng tôi liền cảm thấy mình ngu ơi là ngu, da mặt Giang Ly dày như vậy, cho dù không có một phân tiền anh cũng dám giả làm người giàu có, tên ria mép kia chắc chắn là sợ bị anh lừa.
Quả nhiên, Giang Ly trả lời: "Hắn ta còn không phải muốn hái hồng lúc còn mềm."
Tuy hình dung tôi là "quả hồng mềm" làm cho tôi có chút bi phẫn, chẳng qua tôi cũng đành chịu thiệt vậy, người nào đó muốn tôi làm một quả hồng mềm mà … Nhưng mà nghĩ đến chuyện cả ngày tôi đều bị một tên nội gián thăm dò, trán tôi không khỏi toát mồ hôi lạnh. Tôi nói: "Giang Ly, anh không sợ em tiết lộ ra chuyện buôn bán cơ mật gì với hắn sao?"
Giang Ly ung dung đáp: "Em tuy có ngốc, nhưng cũng không đến mức như vậy."
Tôi nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, tên ria mép kia nói bóng nói gió hỏi tôi mấy vấn đề khó hiểu, mặc kệ là hỏi trực tiếp hay là vòng vo dẫn dụ cho tôi nói, tôi đều đáp là không biết, Giang Ly không nói với hắn ta thì thôi, tôi có quyền gì mà nói cho hắn, bây giờ ngẫm lại, tên kia thật đúng là đáng nghi. Nhưng mà bây giờ thấy Giang Ly tin tưởng tôi như vậy, tôi thực sự cực kỳ cảm động, vì thế nhìn anh cười nịnh nọt: "Giang Ly anh thật là tốt!"
Giang Ly cong khóe miệng lên: "Thật không?"
"Ừ ừ!" Tôi gật đầu mãnh liệt.
Giang Ly: "Vậy hôn anh một cái."
Tôi: "…."
Kính nhờ! Công ty của anh sắp bị người ta thu mua đến nơi, phiền anh làm ơn biểu hiện ra chút cảm giác khẩn trương một chút có được không ….
…
Ngày hôm nay vừa tan ca, tôi và Giang Ly không có về nhà luôn, mà là cùng cha tôi đi ăn cơm. Gần đây cha tôi vừa đến Australia định cư, mấy hôm nay về nước, nói nhớ chúng tôi, muốn cùng chúng tôi ăn một bữa cơm. Vốn tôi thấy gần đây Giang Ly bận bịu chuyện của công ty đã mệt chết đi được, đã định để qua thời gian này rồi nói sau, không ngờ Giang Ly giống như chẳng có việc gì vui vẻ đáp ứng luôn.
Tôi than thầm, đúng là hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp, tôi chính là cái tên thái giám kia!
Bọn tôi cùng cha tôi nói chuyện hàn huyên một lúc, ba tôi liền bắt đầu ân cần thăm hỏi tình hình công ty Giang Ly. Thì ra mọi người đều đã nghe nói chuyện giữa Ngải Thụy cùng với xQ.
Giang Ly vừa gắp đồ ăn cho cha tôi, vừa đáp: "Cha yên tâm, có thể trụ vững."
Cha tôi lo lắng hỏi: "Có gì cần hỗ trợ không? Cần tiền bạc sao?"
Giang Ly lắc đầu: "Không cần, con đã mượn ngân hàng chút tiền, cũng đủ dùng."
Tôi chen mồm vào: "Giang Ly, thì ra tiền của anh là mượn của ngân hàng sao?"
"Xuỵt- – "Giang Ly thần bí nhìn tôi cười nói, "Chuyện này trong công ty trừ anh ra không có ai biết hết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!