Hình như công việc livestream của chú ngày càng tốt.
Sau đó chú nghỉ việc, chuyển sang livestream toàn thời gian.
Mỗi tuần, chú đều đưa tôi đi ăn món ngon một lần.
Thỉnh thoảng, chú còn đi cùng tôi và bạn học Trác Minh để dắt chó, cho mèo ăn.
Những ngày không lo nghĩ trôi qua thật nhanh, chớp mắt tôi đã lên lớp 5.
Chú thực sự trở thành streamer nổi tiếng.
Nhưng chúng tôi phải chuyển nhà.
Khu này nằm trong làng giữa thành phố, sắp bị giải tỏa.
Dì chủ nhà ngày nào cũng cười tít mắt.
Tôi thấy bất an.
"Bạn Trác Minh, cậu nói xem, có khi nào chú chuyển nhà mà không đưa tớ theo không?"
"Tiền thuê nhà chỗ khác có đắt không nhỉ?"
Bạn học Trác Minh biết tôi và chú không có quan hệ m.á. u mủ, liền đề nghị:
"Phùng Oanh Oanh, nhà tớ có phòng trống, cậu có thể đến ở với tớ."
Không muốn!
"Vậy cậu thử hỏi chú xem?"
Không dám.
"Kéo dài không giải quyết được gì đâu. Nếu chú không định dẫn cậu theo, cậu phải sớm tìm chỗ ở khác."
Một hôm, khi chú đưa tôi đi học, tôi lấy hết can đảm hỏi:
"Chú ơi, chuyển nhà xong chú thấy cháu nên thuê ở đâu thì tốt?"
Chú trừng mắt nhìn tôi:
Thuê cái đầu cháu!
Không thuê? Vậy là bắt tôi quay về cô nhi viện sao?
Thật ra, nếu quay về cũng được.
Tôi và bạn học Trác Minh rất thân thiết, tiền tiết kiệm của tôi có thể gửi ở nhà bạn ấy.
Nhưng…
Hình như tôi đã quen sống cùng chú rồi.
Chú không dẫn tôi theo, chắc sẽ dễ tìm bạn gái hơn nhỉ?
Nhiều bạn trong lớp tôi đã có người yêu rồi, còn bảo tôi và bạn học Trác Minh yêu nhau.
Buồn cười thật, yêu đương chỉ làm chậm tốc độ kiếm tiền thôi, đúng không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!