Trong mắt Lý Lệ Thiến, chọn người nghèo là đúng. Nhưng Chi Chi lại chọn Cố Cảnh Hằng, điều này ngược lại với quyết định trước đây của cô ta khi chọn Lâm Thắng Cường, thế nên cô ta không chấp nhận được!
Lâm Chi Chi bị sự điên cuồng của Lý Lệ Thiến dọa sợ, vội vàng trốn sau lưng ba, như một con chim non hoảng loạn, vô vọng tìm kiếm sự che chở, chỉ biết nắm chặt lấy áo của ba mình.
Ba ơi! Chi Chi nức nở:
"Chính mẹ không yêu con, không cần con nữa. Con cũng không cần mẹ nữa, con không muốn mẹ!"
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Lý Lệ Thiến lấy quyền gì mà trách cô bé? Rõ ràng mẹ chưa bao giờ yêu thương cô bé, còn muốn mang cô bé về quê, không biết sẽ làm gì với cô bé nữa.
Dù Chi Chi tự nhủ như vậy, cô bé vẫn cảm thấy buồn đến mức muốn khóc.
Dù là ai cũng không thể thản nhiên trước những lời chỉ trích và mắng mỏ như vậy, huống chi người đó lại là mẹ ruột của mình.
Đừng sợ. Cố Cảnh Hằng đứng chắn trước mặt Chi Chi, ngăn cách giữa cô bé và Lý Lệ Thiến.
Hình bóng cao lớn và vững chãi của anh như một ngọn núi bảo vệ đứa con nhỏ của mình.
Anh nhìn Lý Lệ Thiến, ánh mắt sắc bén như dao.
"Lý Lệ Thiến, cô định phát điên trước mặt đứa trẻ à? Nếu cô gọi Chi Chi là đồ súc sinh, vậy cô là gì? Tôi chưa bao giờ ra tay với phụ nữ, nhưng tôi khuyên cô đừng thách thức giới hạn và nguyên tắc của tôi."
Ánh mắt lạnh như băng của Cố Cảnh Hằng khiến Lý Lệ Thiến như bị đóng băng, toàn thân run rẩy vì sợ hãi.
Giờ đây cô ta mới nhận ra rõ ràng, Cố Cảnh Hằng không còn là người đàn ông như trước nữa. Không còn tình cảm, không còn sự chiều chuộng. Người đàn ông trước mặt cô ta bây giờ là một nhà tư bản quyền lực, sẵn sàng sử dụng quyền lực và tiền bạc để đẩy gia đình cô ta vào chỗ chết.
Đến lúc này, những tưởng tượng của Lý Lệ Thiến rằng bạn trai cũ vẫn còn tình cảm và sẽ như trước kia mà dung túng cô ta hoàn toàn tan vỡ.
Cố Cảnh Hằng cười khẩy, giọng đầy chán ghét: "Còn nữa, Lý Lệ Thiến, tôi có tiền thì sao? Chi Chi là con gái tôi, toàn bộ tiền của tôi sau này đều là của nó. Tôi cho con tôi tiền, nó muốn làm gì với số tiền đó là chuyện của nó, cô quản được sao?
Nếu cô không chịu nổi, tốt nhất là tự đi đập đầu vào đâu mà c.h.ế. t cho xong, đỡ phải nhìn thấy, đỡ phiền lòng.Người đứng xem:..."
Câu này đúng là kiểu của đại tổng tài rồi.
Lời cuối của Cố tổng thật sự quá cay nghiệt!
Đúng là cô ta không thể can thiệp, nhưng mà Cố tổng, anh không thấy nói như thế thì càng khiến người ta ghét hơn sao?
Sự giàu có thực sự đã giới hạn trí tưởng tượng của họ, nhiều người lén rơi nước mắt. Không nói đâu xa, đứa trẻ này đúng là số hưởng, ai mà không muốn có một người ba như thế?
Nghe xong câu chuyện ân oán giữa bọn họ, những người đứng xem không khỏi bàn tán:
"Cái cô này chắc có vấn đề về thần kinh hay gì ấy, ba ruột giàu có mà cũng đắc tội với cô ta à? Thật là kỳ quặc!"
"Cười c.h.ế. t mất, đây chẳng phải là đạo đức giả sao? Tại sao lại không cho đứa trẻ chọn ba ruột giàu có chứ? Chắc là cô này bị tẩy não rồi."
"Nhưng mà theo ý cô ta nói, hình như người ba ruột chưa làm tròn trách nhiệm một ngày nào sao? Cứ chờ xem, có khi câu chuyện này còn có cú lật nào nữa."
Đám người đứng xem tỏ ra rất chuyên nghiệp, ăn dưa cũng phải có phân tích.
Nghe những lời của Cố Cảnh Hằng, Lý Lệ Thiến không biết phải phản bác thế nào. Lời bàn tán xung quanh cũng khiến cô ta cảm thấy như bị thiêu đốt trong đống lửa. Cô ta không hiểu tại sao những người này không đứng về phía mình?
Trái lại, Lâm Thắng Cường nghiến răng vì tức giận.
Anh ta cảm thấy Cố Cảnh Hằng chỉ dựa vào việc có tiền mới dám ngạo mạn như vậy, còn anh ta thì không có tiền, nên chỉ có thể bị những kẻ như Cố Cảnh Hằng đè nén và áp bức.
Anh ta đã nghĩ rằng sẽ dùng Lý Lệ Thiến làm con d.a. o để đ.â. m vào trái tim Cố Cảnh Hằng, muốn nhìn thấy anh đau khổ. Nhưng xem ra, anh ta đã tính toán sai lầm rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!