Chương 8: (Vô Đề)

"Thầy, em về trước." Thấy Diêm Hàn đi ra, Lâm Kiến Lộc nói.

"Ừ được." Thầy y tế trẻ tuổi anh tuấn ôn hòa hữu lễ tạm biệt hắn "Có chuyện thì lại đến tìm thầy.

"Tiễn Lâm Kiến Lộc đi, Lý Hồng Khinh quay đầu lại hỏi Diêm Hàn"Đau bụng? Có tiêu chảy không? Hay có bệnh trạng gì khác không?

"Thầy y tế không những trẻ tuổi, còn rất nghiêm túc có trách nhiệm, một hai phải bắt Diêm Hàn nằm xuống kiểm tra. Suy xét đến tình huống nam giả nữ của mình, Diêm Hàn đương nhiên không thể để anh ta kiểm tra, dứt khoát nói mình ăn trúng."Tôi thấy em không giống ăn trúng cho lắm."

Giờ khắc này Lý Hồng Khinh không còn bộ dáng ôn văn nho nhã như ban nãy, kiểu gì cũng không chịu buông, anh ta vỗ vỗ giường bệnh bên cạnh mình.

"Tới đây! Không cần thẹn thùng, nằm xuống thầy giúp em kiểm tra."

Diêm Hàn:???

Vừa rồi bộ dáng người thầy, bây giờ xé mặt thay thành bộ dáng khác, là bởi vì phòng y tế chỉ có hai người bọn họ sao?

Cho nên ông thầy này là biến thái?!

Trong đầu đột nhiên hiện lên tin tức xã hội lúc trước, gian tình của thầy giáo và học sinh linh tinh, hiện tại xem bộ mặt đê tiện của đối phương, Diêm Hàn theo bản năng xắn ống tay áo.

Không cần biết anh đã hãm hại con gái nhà ai chưa, nhưng hôm nay gặp ông, ông đây phải thay trời hành đạo!

Hoàn toàn không thèm che giấu, Diêm Hàn lộ vẻ mặt hung ác chỉ thuộc về mình.

Cậu một phen túm lấy cổ áo Lý Hồng Khinh.

Lý Hồng Khinh rén liền "Ấy đừng đừng đừng! Đùa thôi ấy mà!"

"Mẹ nhà ông đùa thế à?

"Diêm Hàn nhe răng với anh ta, tuy cậu trông có vẻ mảnh khảnh, nhưng vẫn có thể nâng một Lý Hồng Khinh chiều cao xêm xêm lên. Lý Hồng Khinh là một bác sĩ văn nhược, làm sao giãy lại? Diêm Hàn một tay túm cổ áo đối phương, trông như xách con gà con. Mắt thấy một đấm sắp lao tới, anh ta tru lên khẩn cầu"Đừng! Đại hiệp tha mạng! Anh đùa chút thôi thật sự! Anh tới để tiếp ứng!"

"Tiếp ứng tôi?

"Diêm Hàn tay cũng không buông, biểu tình hung ác không hề giảm bớt. Lý Hồng Khinh cũng không dám làm trò thần bí nữa, nói hết toàn bộ"Anh biết thân phận của cậu, anh bị đưa đến đây để giúp cậu mà, cậu cứ xem anh là NPC!"

"Thân phận của tôi? Thân phận gì?" Diêm Hàn hỏi anh ta.

Lý Hồng Khinh liếc mắt xuống dưới, nuốt nước miếng cái ực "Thân phận đực rựa đó...Diêm Hàn...

"Bốn mắt nhìn nhau, Diêm Hàn thật lâu không thể bình tĩnh. Cậu không lập tức buông anh ta ra, mà hỏi năm mục toàn năng ở trong đầu"Chuyện mẹ gì đấy hả?!

"Hệ thống chưa từng nói là có NPC! [Nhưng cũng đâu có nói không có đâu.] Giọng nói còn lộ ra vẻ vô tội."Cho nên em sớm biết sẽ có NPC ở đây tiếp ứng anh, nhưng lại không nói cho anh đúng không?" Diêm Hàn nói "Muốn cãi nhau phải không, nếu anh không biết ở đây có NPC thì em định làm sao đây?

"[Em em em...] Tiểu Ngũ vẫn cảm thấy rất oan ức, không khỏi nức nở [Việc này có nằm trong phạm vi quản lý của em đâu, muốn trách cũng phải trách tên NPC này chứ!] Diêm Hàn"...

"[Hu hu hu hu!] Được rồi được rồi là mình sai, Diêm Hàn phiền nhất là khóc, đặc biệt là tiếng khóc còn nằm trong đầu cậu, còn có thêm âm thanh nước nhỏ lách tách lách tách...! Hiệu ứng lệ rơi này cũng lớn quá rồi đó! Còn đính kèm cả âm thanh, tưởng mình là động thạch nhũ? Lại làm cậu mắc tiểu!"Em sai rồi Ngũ ca, ngài đừng khóc nữa, anh không nên trách tội em, lỗi là của NPC này được chưa.

"[Thật vậy chăng? Tí tách.]"Thật.

"Diêm Hàn nhận sai còn rất dứt khoát.....! Cậu không có cách đối cứng với động thạch nhũ. Diêm Hàn đành phải trút cơn tức lên đầu NPC"Đậu xanh, sao anh không sớm nói tới tiếp ứng tôi đi?

"Tuy là nói như vậy, nhưng vẫn buông anh ta ra."Anh định xác định thân phận trước thôi, khụ khụ khụ!

"Lý Hồng Khinh được buông ra còn sợ hãi mà hít sâu mấy cái, lại xoa xoa cổ của mình. Tuy hôm qua anh ta đã hơi hơi xác nhận, nhưng vẫn không dám nói. Người bình thường không thể đẹp như vậy thật. Cho nên chuyện này muốn trách phải trách Chủ Thần mới đúng, ai đời đi giấu NPC?! Điểm này Diêm Hàn cũng đồng ý với Lý Hồng Khinh. Phát hiện ra kẻ đứng sau, nhưng Diêm Hàn vẫn không dễ dàng buông tha Lý Hồng Khinh"Dù cho anh có là NPC tiếp ứng tôi, cũng chưa chắc anh không phải biến thái.

Nói mau, anh có gây họa cho con gái nhà ai chưa?"

"Oan uổng! Quá là oan uổng!" Lý Hồng Khinh lại lấy tay ôm đầu "Anh chỉ muốn thử cậu thôi, ai biết anh có tìm lầm người không chứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!