Lâm Kiến Lộc vừa nói xong, bốn phía an tĩnh đến đáng sợ.
Có lẽ trời sinh hắn đã có cái khí thế đó.
Đặc biệt là những người phạm sai lầm đứng trước mặt hắn, đầu cũng không dám ngẩng lên.
Giờ phút này ngay cả Vu Tĩnh cũng phải héo, dù nó có khí thế ngập trời cũng lấy không ra, héo hon nói với Lâm Kiến Lộc "Không đánh nhau, sao bọn mình lại đánh nhau được?"
"Ừm.
"Lâm Kiến Lộc gật gật đầu, ném tờ giấy đã bị vo tròn vào thùng rác gần đó, cặp mày nhăn mới thả lỏng ra. Xung quanh như tuyết được tan, áp lực cũng nhỏ hơn nhiều. Hiếm khi gặp được hắn, Vu Tĩnh lại là người lớn gan, lúc này liền nổi lá gan lên muốn đùa giỡn với hắn"Làm kinh động đến cậu, bạn học Lâm Kiến...ChữLộc
"còn chưa nói hết, Lâm Kiến Lộc đi ném giấy xong vòng trở về, trực tiếp lướt qua nó, đi đến trước mặt Diêm Hàn........! Mọi người đồng loạt hít một hơi thật sâu, trước mắt bao người, Lâm Kiến Lộc nói"Bạn học, cậu đi cùng tôi một chút."
"Tôi á?" Diêm Hàn chỉ chỉ bản thân, cậu cũng giống những người khác không dám tin tưởng.
"Ừm, cùng tôi đến khu giáo vụ."
"...
"Không biết có phải quen làm học sinh hư rồi không, Diêm Hàn theo bản năng cảm thấy cái chỗ kia không có gì tốt đẹp. Những người khác cũng cảm thấy như vậy, xung quanh vang lên tiếng nghị luận khe khẽ."Ừ thì...! Có thể mạo muội hỏi một câu, tìm tôi có chuyện gì sao?
"Dưới ánh mắt như giếng cổ không gợn sóng của Lâm Kiến Lộc, Diêm Hàn cà lơ phất phơ nhìn lại hắn. Phải có chuyện mới phán người ta tử hình chứ, vô duyên vô cớ kêu người ta tới khu giáo vụ làm gì? Ngại quá, cậu cũng không muốn đi. Không ngờ Lâm Kiến Lộc lại rất thoải mái mà nói cho cậu"Thầy Cốc tìm cậu, hẳn là muốn cho cậu làm tập mẫu."
"Thầy Cốc?
"Diêm Hàn nhanh chóng chớp chớp mắt, ngay sau đó liền nhớ đến chủ nhiệm giáo dục mập mạp đứng trên bục ban nãy. Nhưng không đúng nha...! Trọng điểm là...! Chủ nhiệm giáo dục kêu mình tập mẫu?! Diêm Hàn đang cạn lời, em gái ngực bự mang váy đột ngột xuất hiện trước mặt cậu [Chúc mừng!!] !!! Hình ảnh của Tiểu Ngũ xuất hiện quá đột ngột, Diêm Hàn không kịp phòng ngừa bị dọa đến hết cả hồn. Cậu liếc nhìn Tiểu Ngũ đột nhiên"hiện nguyên hình", trong đầu thì hỏi nó "Chúc mừng cái gì?
"[Chúc mừng ký chủ mở ra nhiệm vụ ẩn đầu tiên nha!]"!!!" Diêm Hàn "???
"[Trở thành học sinh tập mẫu xuất sắc nhất. Biểu hiện tốt có khi còn được cộng điểm đấy nhé!] Tin tốt thật. Diêm Hàn nhìn Tiểu Ngũ đang không ngừng nháy mắt với mình"Anh có thể hiểu sự kích động của em, nhưng sau này em đừng xuất hiện đột ngột như vậy có được không?
"[Vì sao?] Tiểu Ngũ không hiểu [Người khác cũng đâu nhìn thấy em.]"Nhưng em sẽ dọa anh.
"[Em cho rằng ký chủ không sợ trời không sợ đất!]"Nhưng ông rất sợ em!
"[Vì sao chớ?] Tiểu Ngũ vẫn không thể hiểu."Vì anh không thích tạo hình này của em.
"[Vậy thế này thì sao?] Tiểu Ngũ lắc mình biến hóa, biến thành một anh trai cơ bắp cao hơn mét chín, thân trên trần trụi lộ ra tám khối cơ bụng sáng chói."...
"Mặt anh trai cơ bắp trông thế nào thì Diêm Hàn không biết, cậu chỉ liếc liếc phía dưới một cái liền vội quay đầu đi"Không, anh sai rồi, em vẫn nên biến về như trước kia đi."
[...]
Đối thoại với Tiểu Ngũ cậu khó tránh khỏi có chút mất tự nhiên, đặc biệt là tám cục cơ bụng đó quá ư là chói mắt, thân là một bé gay trời sinh hứng thú với cơ thể nam giới, zin còn chưa phá, vẫn còn đang ở giai đoạn ảo tưởng, mới nhìn một cái Diêm Hàn đã có một loại cảm giác...! Phải hình dung thế nào nhỉ?
À đúng, cứng cả người.
Không được tự nhiên mà cúi đầu nhìn váy của mình, Diêm Hàn lạc đề mà nghĩ: Mẹ nó, này mà cứng thật thì hơi rõ ràng rồi đấy.
Chắc là không đâu.
Tốt xấu mình cũng mang quần leggings...! Nghĩ như vậy, vô ý ngẩng đầu lên, liền đụng trúng một đôi mắt đen như mực, không chớp một cái nhìn chằm chằm cậu........!
Ngại quá quên mất, Lâm Kiến Lộc đang đứng trước mặt mình.
Diêm Hàn kêu Tiểu Ngũ nhanh nhanh lăn về, cậu không muốn làm trò trước mặt Lâm Kiến Lộc chút nào!
Ấy ấy anh ơi! Anh trai nhìn đi đâu đấy! Ngẩng đầu lên mau! Phía dưới tôi không có gì hết á! Không có cục nào đâu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!