Chương 33: (Vô Đề)

Hồi nãy Diêm Hàn còn nghĩ mình phải trải qua một hồi "ác chiến".

Tỷ như Vu Tĩnh sống chết không thừa nhận là bọn nó động tay trước, tỷ như Vu Tĩnh bọn nó cầm báo cáo thương tích tới, không chỉ đòi trường học trừng phạt cậu, mà còn đòi cậu bồi thường tiền thuốc men, nếu không sẽ đi tìm ông bà ở nông thôn xa xa kia.

Tuy rằng đối mặt với mấy khả năng đó Diêm Hàn đã sớm có biện pháp lẩn tránh —— ngay một khắc cậu trình diện, cậu đã bảo Tiểu Ngũ mở thiết bị của hệ thống livestream ra, quay lại toàn bộ tình huống trong hẻm nhỏ.

Tiểu Ngũ là giả thiết, đương nhiên lấy không ra điện thoại, nhưng nó có thể giúp mình giơ thiết bị livestream lên cao.

Chẳng trang bị được hệ thống livestream tặng kèm có một điểm yếu, đó chính là những nội dung không liên quan đến học tập sẽ không thể phát trực tiếp, bị hệ thống tự động che chắn.

Không thể phát trực tiếp thì sẽ không thể đăng lên mạng, không bị đăng lên mạng sẽ không bị người ta thấy, cũng không thể làm chứng cứ.

Lúc rơi vào đường cùng Diêm Hàn lại nghĩ ra một kế, cậu bảo Tiểu Ngũ cầm thiết bị livestream lưu video xuống, sau đó cậu hoàn toàn có thể nghĩ cách để lưu video xuống điện thoại của mình, như vậy là có chứng cứ rồi.

Bất cứ thiết bị livetream nào cũng có công năng này, cậu không tin hệ thống livestream lại không có.

Tuy rằng Tiểu Ngũ nói như vậy là phạm quy, hệ thống livestream học bá không thể dùng để làm việc này, nhưng chịu không được Diêm Hàn khuyên can mãi, cũng không có mệnh lệnh nào cấm không được dùng như vậy, cho nên Tiểu Ngũ cuối cùng cũng giúp cậu làm việc này.

Cuối tuần Diêm Hàn mượn hậu trường tài khoản phát trực tiếp của mình trên Đuôi Mèo, thành công lưu video này xuống điện thoại di động.

Trên video là đám người Vu Tĩnh "đùa giỡn" cậu trước, cậu bị nhiều người vây ở trong hẻm nhỏ, đánh người hoàn toàn là hành vi phòng vệ chính đáng.

Đương nhiên đoạn sau cậu ngăn đám đối diện không cho đi đã bị Diêm Hàn triệt để cắt bỏ, này còn phải cảm ơn hệ thống livestream tự mang kỹ thuật chỉnh sửa hậu kỳ cường đại nữa.

Dù sao hiện tại trong tay không có máy tính, làm cái gì cũng không tiện.

Vô luận như thế nào, kế hoạch này của cậu cũng coi như là thiên y vô phùng, chỉ chờ hôm nay Vu Tĩnh yêu cầu này nọ liền đem video ra, từ đó thoát thân.

Nhưng cậu trăm triệu không ngờ tới, sau khi vào cửa thứ cậu nhìn thấy chính là bộ dáng đầy mắt nước mắt của Vu Tĩnh.

Nó không còn khí thế kiêu ngạo như ngày xưa nữa, bả vai sụp xuống, hai bên sườn mặt cùng hốc mắt đều rất đỏ, thoạt nhìn có vẻ khóc không ít.

Tình huống này khác xa tưởng tượng của Diêm Hàn.

Cảnh tượng bây giờ làm Diêm Hàn phải mở to mắt mà nhìn, lúc nhìn về phía Vu Tĩnh còn nghĩ thầm: Làm sao? Vu Tĩnh nó chủ động thừa nhận sai lầm của nó á?

Vu Tĩnh từ đầu đến cuối vẫn chưa nhìn cậu, mà một đôi vợ chồng trước mắt với Vu Tĩnh khoa trương ương ngạnh là hai cái phong cách hoàn toàn khác nhau, hơn nữa nói thật, thoạt nhìn cũng không giống bộ dáng...! đại phú đại quý?

Người phụ nữ bảo dưỡng vừa phải, nhưng cũng không tinh xảo, tuy có trang điểm, nhưng vẫn không che giấu được dấu vết năm tháng để lại trên khuôn mặt bà.

Khuôn mặt của người đàn ông càng tang thương hơn, hai bên tóc đều đã bạc.

Hơn nữa hai người ăn mặc thoạt nhìn cũng rất bình thường, cụp mi rũ mắt, chính là những người dốc mức liều mạng làm việc thường thấy trong xã hội.

Loại người này Diêm Hàn thấy nhiều, cậu chỉ cần hơi đánh giá liền biết...! Điều kiện trong nhà Vu Tĩnh cùng lắm xem như bình thường, cha mẹ nó đem hết tiền cho nó đọc sách, mà nó lại...

Nhìn cặp cha mẹ trước mắt hèn mọn mà khẩn cầu mình tha thứ, Diêm Hàn đột nhiên thay bọn họ bi ai.

Cũng không cần cậu nghĩ cho minh bạch, chủ nhiệm giáo dục ngồi sau bàn làm việc đã nói "Bạn học Vu Tĩnh đã nhận thức được sai lầm của bản thân, chuyện này trường học sẽ nghiêm túc xử lý, hôm nay kêu em tới đây, là vì em ấy muốn nói lời xin lỗi với em."

"Là cậu ta thật sự muốn xin lỗi? Hay là không xin lỗi trường học sẽ khai trừ cậu ấy?" Diêm Hàn hỏi.

Thoạt nhìn cũng không có vì cha mẹ Vu Tĩnh khẩn cầu mà mềm lòng.

"Ai, bạn học này." Một người phụ nữ trung niên vẫn luôn đứng gần thầy Cốc đột nhiên mở miệng nói chuyện "Lần này Vu Tĩnh thật sự làm sai, chúng ta cũng thừa nhận, chỉ cần em chịu tha thứ cho nó, cô đảm bảo sau này ở trường nó tuyệt đối không ức hiếp bạn học nữa!

"Vị này thoạt nhìn hẳn là người cô làm phụ trách hậu cần trong trường của Vu Tĩnh. Cách ăn mặc của cô ta so với cha mẹ Vu Tĩnh phải hơn cả một cái bậc thang, nói chuyện cũng tương đối có hàm dưỡng. Nhưng chuyện Vu Tĩnh tác oai tác quái trong trường cô ta không thể không biết. Cho nên lúc này Diêm Hàn cũng không lưu lại mặt mũi cho cô ta. Diêm Hàn nói"Nếu xin lỗi có tác dụng thì cần chú cảnh sát làm gì? Lần này là em phúc lớn mạng lớn, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, các cô định bồi thường em như thế nào đây?

"Cậu nói như vậy, còn liếc mắt đánh giá Lâm Kiến Lộc đứng bên cạnh, từ đầu đến cuối cũng không nói lời nào. Trong đầu tính toán không biết lúc này mình có nên hức hức hức mấy cái không? Dù sao cậu thiếu chút nữa đã bị người ta xâm phạm rồi! Nếu biểu hiện quá bình tĩnh liệu có... Suy nghĩ còn đang dừng lại ở giai đoạn tính toán, mẹ Vu Tĩnh đột nhiên thần sắc kích động mà nói"Bạn nhỏ, cô cầu xin cháu, Vu Tĩnh giống như bây giờ chúng ta làm gia trưởng cũng có trách nhiệm, chỉ xin cháu không truy cứu, để nó được ở lại trường đọc sách..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!