Diêm Hàn nói xong hai câu kia, xung quanh vang lên một mảnh hút khí, nếu phun tào có thể làm thành làn đạn, giờ phút này người nhìn Diêm Hàn đã không hẹn mà bị làn đạn mịt mù làm cho ngu người!
Nghe được đáp án, hai người đàn ông nhìn nhau, nhưng vẫn tôn trọng ý muốn của Diêm Hàn, chỉ để lại phương thức liên hệ liền rời đi, cũng không dây dưa.
Hai người rời đi, Lâm Kiến Lộc cũng không đứng lại lâu, người vừa đi Diêm Hàn là người đầu tiên thở phào nhẹ nhõm, rồi sau đó như không có việc gì mà tiếp tục lau sàn.
Mặt sàn được cậu cọ sạch bị người dẫm phải cũng không có dơ, nhiệm vụ của cậu chỉ còn lại mấy chỗ còn bẩn chưa cọ sạch.
Ôn Giác Vinh chạy lon ton tới hỗ trợ cho cậu.
Cậu ta nhìn Diêm Hàn ngồi xổm trên mặt đất nghiêm túc lau sàn cảm thấy vô cùng hiếm lạ, vô cùng đối lập với đám có cái sàn nhà cũng quét không xong ban nãy, Ôn Giác Vinh nhịn không được mà hỏi.
"Anh Nhan, anh thật sự không định đi sao?"
"Không định."
"Anh Nhan, anh nhiệt tình yêu thương học tập vậy hả?"
"Cần thiết mà.
"Diêm Hàn dõng dạc. Ôn Giác Vinh dùng ánh mắt sùng kính mà nhìn cậu một cái, ở góc nhìn của cậu ta thích học hành cũng không có gì, nhưng người vì tình yêu sự nghiệp mà có thể kiên định như vậy rất đáng để lau mắt nhìn! Cậu ta lại nghĩ tới cái gì, lại nói"Vừa rồi em sợ muốn chết, đừng trách em không nhắc nhở anh, loại người như Vu Tĩnh anh ít chọc thôi, nghe nói cô của nó là giáo viên hậu cần trường mình, dù có nháo lớn nó cũng không sao, nhưng chúng ta thì có sao đấy, còn có chị Du nữa..."
Tần Tư Du cũng ngồi xổm lau sàn nhà ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái.
"Chị Du cậu cũng cứng quá rồi, Vu Tĩnh nó không tìm cậu gây phiền phức chứ?"
Ôn Giác Vinh tuy nhát gan, có lẽ vĩnh viễn cũng không dám đắc tội người như Vu Tĩnh, nhưng giờ này phút này cậu ta thực lòng vì bọn Diêm Hàn mà lo lắng.
"Kia cũng hết cách mà."
Tần Tư Du nhún vai, thoạt nhìn một bộ không sao cả, biểu tình cùng ánh mắt lại bán đứng nhỏ.
Nhất thời nhiệt huyết thì nhiệt huyết, chuyện đến bây giờ nếu muốn nhỏ lần nữa lựa chọn nhỏ cũng không hối hận.
Nhưng quay đầu nói không sợ trả đũa đó là không có khả năng.
Tùy ý để sợ hãi tràn ngập dưới đáy lòng, Tần Tư Du tận lực khiến cho mình trông không lo lắng hãi hùng như vậy.
Chuyện này nhỏ làm không sai, nhỏ nỗ lực nói với bản thân.
Lúc bọn họ nói chuyện Diêm Hàn ngồi xổm bên cạnh cọ sàn, không tham gia nói chuyện, chỉ ngẩng đầu mà nhìn Tần Tư Du một cái, khiến người ta không biết cậu đang nghĩ gì.
Cọ xong anh Diêm cũng không nhàn rỗi, đem bục giảng không ai muốn động cọ đến bóng lưỡng như mới.
Chờ đến nghỉ trưa tổng vệ sinh kết thúc, dựa trên chỗ tích cực lao động cùng trình độ sạch sẽ của phòng học, Diêm Hàn ở cột "Lao" thu được 23 điểm, "Đức
"cũng được 2 điểm. Chỉnh thể mà nói là thu hoạch không ít! Nếu loại tổng vệ sinh như vậy lại đến vài lần, mục"Lao" này còn không phải full điểm sao?!
Diêm Hàn hưng phấn cũng không có chậm trễ, đợt lao động này vừa kết thúc, liền đến thời gian học đến chết đi sống lại.
Thứ năm thứ sáu tuần này phải tiến hành kiểm tra xếp lớp, chỗ tốt vẫn là tiết bơi lội chiều thứ năm mà Diêm Hàn luôn sợ hãi bởi vì kiểm tra nên được nghỉ, cậu không cần mang thứ miếng dán ngực kia.
Chỗ hỏng chính là thời gian học bài còn lại quá ít.
Tuy rằng đã chuẩn bị được hơn một tuần, nhưng Diêm Hàn người chưa kiểm tra thì sáng láng muôn màu, thành tích kiểm tra cũng chưa bao giờ có kinh hỉ vẫn cảm thấy trong lòng bất an.
Hai ngày sau chính là thời gian vùi đầu khổ học.
Chuyện tổng vệ sinh khiến Tần Tư Du quen với cậu, thấy Diêm Hàn nỗ lực học tập như vậy, nhỏ cùng bạn cùng phòng vừa tan học liền chạy tới nghiên cứu bài tập với Diêm Hàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!