Chương 9: (Vô Đề)

"Nghe lời vợ là nguyên tắc của tớ mà."

**

Hai ngày qua, Lâm Nhiễm phát hiện y tá Vương Khả dường như có chút thành kiến với mình.

Trong hai ngày đầu nhập viện, y tá Vương luôn nở nụ cười trên môi, hay trò chuyện với chú Lưu và Trương Ngô đôi ba câu, khi gặp Lâm Nhiễm cũng mỉm cười chào hỏi nhau.

Nhưng trong hai ngày qua, y tá Vương luôn nhắm mắt làm ngơ, như không nghe thấy họ bắt chuyện vậy, làm xong phận sự của mình là rời đi.

Hơn nữa, nhiều lần nàng cảm thấy Vương Khả tựa hồ đang nhìn lén mình, nhưng khi nàng nhìn qua thì đối phương đã vội quay đi.

Điều kỳ lạ nhất là có lần Phó Lâm Lăng đến thăm Trương Ngô, đụng mặt Vương Khả, thế mà Vương Khả không vui vẻ chào hỏi như thường lệ.

"Y tá Vương làm sao vậy? Chúng ta đắc tội gì với cổ hả?" Lâm Nhiễm không khỏi hỏi.

"Hai ngày nữa là bọn mình kết hôn rồi, cậu còn thời gian quan tâm người khác sao?" Phó Lâm Lăng rũ mắt nhìn nàng.

Lâm Nhiễm kinh ngạc: Nhanh vậy?

Nhanh sao? Phó Lâm Lăng vẫn cảm thấy quá chậm.

"Vậy mà không nhanh à? Cứ cảm giác chúng ta vẫn chưa chuẩn bị gì cả."

Vì Trương Ngô nằm viện nên Lâm Nhiễm gần như dành hết thời giờ ở lại bệnh viện với bà, không rảnh lo liệu nhiều việc thêm nữa.

"Chắc tớ phải đợi mẹ xuất viện mới chuyển nhà được." Lâm Nhiễm nói.

"Việc ấy để lúc nào thư thư đã, nhà tớ vẫn ngay đó mà, chạy trời sao khỏi nắng." Phó Lâm Lăng nói.

Lâm Nhiễm phì cười, lại hỏi:

"Họ hàng bên cậu đi nhiều không?"

"Chắc tầm hai ba nhà gì đấy." Phó Lâm Lăng nói.

"Bên tớ cũng tầm năm sáu nhà thôi, chú Lưu vốn là mời họ hàng đến dự đám cưới của bọn họ, nhưng tớ bảo chú ấy báo hủy rồi." Lâm Nhiễm nói.

"Ừm, ít người một chút cũng tốt."

Phó Lâm Lăng có chút không đỡ nổi nhiều người như vậy, nhưng Lâm Nhiễm chắc chắn không vấn đề gì,

"Tớ còn tưởng rằng cậu muốn tổ chức hoành tráng cơ."

"Không có đâu ha, đợt trước tớ làm phù dâu cho Liên Phương đã mệt chết khiếp rồi, cô dâu chắc còn thảm hơn nữa, tớ nhìn chỉ có nước tuyệt vọng." Lâm Nhiễm lắc đầu.

Phó Lâm Lăng cười nhẹ.

Lâm Nhiễm sực nhớ ra một chuyện quan trọng khác:

"Phải rồi, ngày mốt cha mẹ cậu mới đến hả?"

"Ừm, hai người họ sẽ đến cùng họ hàng."

Lâm Nhiễm gãi đầu:

"Không ngờ tớ lại ra mắt gia đình nhà cậu ngay trên tiệc cưới đấy."

"Có sao đâu, lần đầu bố mẹ tớ gặp con dâu cũng trong tiệc cưới mà, hai bên huề nhau."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!