Chương 8: (Vô Đề)

"Cậu ấy là vợ sắp cưới của tôi."

**

Lâm Nhiễm cầm váy vào phòng thử đồ.

Phó Lâm Lăng đang ngồi đợi bên ngoài thì có một bé mèo nhảy lên đùi, cô cúi đầu nhìn và dè dặt chạm vào nó từng chút một, mèo con thoải mái nằm ườn cả người trên chân cô.

Tấm màn được mở ra, Lâm Nhiễm mặc một chiếc váy cúp ngực dáng dài màu đỏ, tay cầm làn váy đi ra: Thấy được không?

Phó Lâm Lăng ngẩng đầu nhìn và rồi ngây ra như phỗng, đến tận lúc mèo con ủn vào chân cô mới phục hồi tinh thần: Đẹp lắm.

Thật không?

Lâm Nhiễm xoay một vòng, Phía sau thì sao?

Phía sau lưng lộ ra một mảnh trắng nõn, xương bướm như vỗ cánh muốn bay.

Rất đẹp.

Phó Lâm Lăng cầm cốc nước ấm mà bà chủ tiệm chuẩn bị lên uống một ngụm.

"Vậy chọn cái này đi." Lâm Nhiễm nhìn gương ngắm nghía một lúc, hài lòng nói,

"Đến lượt cậu đấy, đi thử xem nào."

Váy của Phó Lâm Lăng cũng là Lâm Nhiễm chọn, cô tin ánh mắt của Lâm Nhiễm hơn chính mình.

Váy cũng có màu đỏ, là một chiếc váy hai dây, kiểu dáng không phức tạp, chất vải rất thoải mái, giống như lụa, cô có hơi mất tự nhiên bước ra, lúc thì sờ lưng lúc thì nhìn trước ngực, cô chưa từng mặc đồ hở hang như vậy.

Đẹp thật đó.

Hai mắt Lâm Nhiễm sáng ngời.

Bà chủ tiệm cũng khen:

"Cái váy này kén dáng lắm, phải là người có vóc người cân đối mới được, mà hiếm ai mặc đẹp vậy lắm, mỹ nữ đây vừa cao lại vừa gầy, không có chút mỡ thừa nào, quá hoàn hảo."

Lâm Nhiễm gật đầu, khẽ cười nói:

"Phải đó, cậu xem dáng người hiện giờ của cậu mới đẹp làm sao."

Phó Lâm Lăng nhìn người trong gương, có chút gợi cảm, cũng có chút lười nhác, nhìn một hồi cô cũng không dám nhận.

Lúc này, Lâm Nhiễm tháo chiếc vòng ngọc trai xuống, ướm lên cổ cô, cơ thể nghiêng về phía trước, giống như đang ôm lấy.

Phó Lâm Lăng vươn cổ không dám cử động, bên tai toàn là tiếng hít thở đều đều của nàng, chỉ dám đưa khoé mắt nhìn nàng.

Cài khoá xong, Lâm Nhiễm nhìn cô rất là hài lòng: Hoàn hảo!

Khi mua quần áo xong, hai người họ cùng nhau đi ăn để bàn chuyện hôn nhân.

Sau khi kết hôn nhất định sẽ sống cùng nhau, còn về việc sống ở đâu thì vẫn cần phải thương lượng.

"Giờ tớ đang ở nhà cũ, trước khi ly dị là mẹ đã sang tên cho tớ, nhưng có hơi cũ và cách chỗ làm của cậu rất xa. Nếu muốn mua nhà mới thì chúng ta có thể cùng nhau chi tiền."

Lâm Nhiên nói.

"Nhà tớ thì mới mua được mấy năm, còn khá mới, nếu cậu không ngại, có thể chuyển thẳng đến nhà tớ luôn, ba phòng ngủ một phòng khách, chắc là đủ cho hai chúng ta ở."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!