"Nắm tay chắc không quá trớn đâu ha?"
**
Kết quả xét nghiệm quả thực là u nang buồng trứng, nhưng may mắn là lành tính nên mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
"Kích thước khối u hơn 3cm, nên tôi đề nghị làm phẫu thuật càng sớm càng tốt." Bác sĩ nói.
Tất nhiên là Lâm Nhiễm muốn phẫu thuật càng nhanh càng tốt, nhưng sắp đến ngày cưới của Trương Ngô với lão Lưu, nên để hai người tự quyết định.
Vậy hôm nay đi.
Lão Lưu nói.
"Hôm nay không có giường, nhanh nhất là ngày mai." Bác sĩ nói.
Ngày mai cũng được.
Sau khi chốt thời gian, cả gia đình mới về nhà.
Dù kinh sợ mà không nguy, nhưng Trương Ngô vẫn không tài nào vui được, cứ không ngừng hồi tưởng cảm giác sắp chết vừa rồi.
Lão Lưu nấu ăn cho bà, bà không vui nổi.
Lâm Nhiễm làm mặt xấu cho bà xem, bà vẫn không vui nổi.
Lâm Nhiễm tìm hiểu và phát hiện phẫu thuật xong cũng cần chú ý rất nhiều thứ để tránh khả năng chuyển biến xấu, ngoài chế độ ăn uống hàng ngày ra thì tốt nhất cũng không nên ảnh hưởng đến tâm trạng của bệnh nhân.
Nhìn mặt mẹ già buồn hiu, trông chẳng giống cô dâu sắp lấy chồng chút nào.
"Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ đây."
Chuyện gì? Trương Ngô uể oải ăn cơm.
Con muốn kết hôn.
Lão Lưu sững sờ, Trương Ngô rơi đũa xuống đất.
"Con đang đùa với mẹ đó à?"
"Không có, con nói thật." Lâm Nhiễm nói.
Trương Ngô mừng rỡ nhặt đũa lên, nhưng lại thấy là lạ:
"Chẳng phải mấy hôm trước vẫn còn độc thân à, cưới ai mà cưới? Con định dụ mẹ cho mẹ vui nên mới dối gạt mẹ phải không?"
"Không phải con đi xem mắt với bạn cùng lớp sao? Thật ra là lúc trước con yêu thầm cậu ấy, nên giờ con định cưới cậu ấy." Lâm Nhiễm vội bịa chuyện.
Trương Ngô vẫn bán tín bán nghi: Thật không đó?
Thật.
"Mẹ không tin, con gọi người ta tới cho mẹ xem." Trương Ngô nói.
Lâm Nhiễm gọi điện thoại cho Phó Lâm Lăng.
Buổi tối Phó Lâm Lăng mới đến nhà, trên tay cầm theo một ít thực phẩm chức năng.
"Sao cậu còn mang đồ theo làm gì." Lâm Nhiễm buồn cười dẫn cô vào nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!