"Đừng có nói với tớ là cậu cầu duyên đó nha?"
**
Sau khi lắp xong máy rửa chén, Lâm Nhiễm gọi video cho Phó Lâm Lăng để cho cô xem hiệu quả thực tế, trong bếp cũng có một số thay đổi nhỏ.
Sau khi nghe nàng kể từng chuyện một, Phó Lâm Lăng gật đầu và hỏi nàng đã dùng thử chưa.
"Rồi, bát vừa rửa xong vẫn còn ở bên trong đấy, để tớ mở ra cho cậu xem." Lâm Nhiễm mở máy rửa chén, lấy bát bên trong ra cho cô xem nó sạch sẽ cỡ nào.
"Sao chỉ có mỗi cái bát vậy? Buổi tối cậu ăn cái gì?" Phó Lâm Lăng tò mò hỏi.
... Mì gói.
Lâm Nhiễm nhìn thấy sắc mặt Phó Lâm Lăng chợt sa sầm, nàng mỉm cười bước ra khỏi bếp:
"Mấy nay trưa nào tớ cũng đến căng tin hết, buổi tối còn gọi một bàn đầy đồ ăn nữa cơ. Tại hôm nay muốn thử máy rửa chén, nên tớ mới nấu mì thôi à, bình thường tớ không có ăn đâu nhé."
Phó Lâm Lăng không những im lặng mà còn quay đầu sang hướng khác, để lại cho nàng một sườn mặt lạnh lùng.
Lâm Nhiễm cười nói:
"Đừng giận mà, tớ có chuyện quan trọng muốn nói cho cậu nè."
Có chuyện gì thế?
Moah.
Phó Lâm Lăng quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào camera:
"Cậu vừa nói gì vậy? Tớ không nghe thấy, cậu nói lại lần nữa đi."
Lâm Nhiễm mỉm cười nằm xuống ghế sofa, nhìn thấy cô đang ở khách sạn bèn hỏi:
"Mấy ngày nay có mệt không?"
Không mệt.
Phó Lâm Lăng nói.
"Sao cậu không ra ngoài chơi? Ngày mai là cuối tuần, cậu có thể ra ngoài đi dạo ấy, bên đó có mấy điểm tham quan không tệ lắm, cậu cứ coi như đi du lịch thôi."
"Tớ không muốn đi, đông người lắm."
"Đồng nghiệp của cậu đâu? Anh ấy cũng không ra khỏi cửa à?"
"Ngày mai anh ấy mới đi chơi."
"Cậu không đi cùng à?"
"Anh ấy đã hơn 40 tuổi rồi. Ngoài công việc ra thì chúng tớ nói chuyện không hợp nhau lắm, đi chơi chung thì rất xấu hổ." Phó Lâm Lăng nói.
Lâm Nhiễm trầm ngâm gật đầu, bật ngồi dậy:
"Hai ngày cuối tuần cậu không tăng ca đúng không?"
Ừm phải.
"Vậy tớ qua đó chơi với cậu nhé!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!