"Rốt cuộc tớ để lại ấn tượng gì trong lòng cậu thế này."
**
Yên sau có gió thổi qua rất thoải mái nhưng có hơi giày vò hai cái chân, đầu gối thỉnh thoảng chạm vào bắp chân đối phương và cong chân lâu nên cũng hơi mỏi.
Có vẻ Phó Lâm Lăng cũng nhận ra được vấn đề này, nói:
"Xin lỗi, lúc đi làm tớ toàn là đi xe điện, nên tối nay mới chạy thẳng từ bệnh viện đến đây, hay để tớ gọi xe cho cậu nhé."
"Không sao, cũng vui lắm."
Thật à? Phó Lâm Lăng không khỏi quay đầu nhìn mặt nàng.
"Ấy ấy ấy, cậu nhìn đường cho đàng hoàng vào!" Lâm Nhiên hoảng sợ nói.
Phó Lâm Lăng lại quay đầu đi, khóe môi hơi cong lên.
Đưa nàng đến cổng chung cư rồi hai người chào tạm biệt nhau, sau đó Phó Lâm Lăng đạp xe về nhà, gần đến nhà thì hết điện, cô đẩy xe đi được hơn mười phút thì chợt nhớ ra hình như gần đây có một tiệm cá cảnh lớn hơn.
Cô mua một cái bể cá và một máy bơm oxy, đặt thêm mấy viên đá nhiều màu với một vài dụng cụ đẹp mắt vào rồi đặt cá vào đó, nhìn chúng nó bắt đầu bơi lượn trong nước.
Ngôi nhà ảm đạm giờ đây cũng có vẻ sống động hơn.Cuối tuần thời tiết rất đẹp, Phó Lâm Lăng thức dậy làm bữa sáng, sau đó ngồi ở ban công phơi nắng đọc sách, dưới lầu có mấy đứa trẻ đang chơi đùa có chút ồn, nên cô cầm sách đi thư viện.
Không ngờ lại gặp được Triệu tiểu thư.
Triệu tiểu thư là một trong những bệnh nhân của cô, điều trị được hai lần rồi không biết từ đâu mà có được WeChat của cô, hay tìm cô trò chuyện. Lúc đầu chỉ hỏi về một ít vết thương và biện pháp bảo vệ, cô cũng nghiêm túc trả lời.
Sau đó thì nói về chuyện thường ngày, Phó Lâm Lăng không có hoạt động giải trí gì mấy nên cô không có nhiều mối quan hệ xã giao, ngoại trừ đồng nghiệp, hầu như không có ai tìm cô nói chuyện phiếm, vì xuất phát từ lịch sự nên cô cũng sẽ đáp lại Triệu tiểu thư vài lời.
Nhưng không ngờ Triệu tiểu thư lại hiểu sai, rồi tỏ tình với cô.
Bất ngờ như thế đấy.
Từ khi giảm cân, đúng là có rất nhiều người tỏ tình với cô nhưng phần lớn là nam giới, nữ giới thì hầu như không có.
Cô gần như không phân biệt được người ta có ý gì với mình hay không.
Nhớ khi tốt nghiệp, có một đàn em ấm ức hỏi cô rằng:
"Em thích chị lâu như vậy mà chị không nhìn ra à?"
Thực sự là cô không nhìn ra, bởi vì cô dành hết thời gian cho việc học, thậm chí cô còn chẳng thích một ai, thì làm sao cô biết ai thích mình.
Lời tỏ tình của Triệu tiểu thư thì rất thẳng thắn, cô ấy nói muốn hẹn hò với cô và thậm chí là kết hôn.
Việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới trong hai năm gần đây đã mang lại hy vọng cho nhiều người, nhưng dù sao cũng là thiểu số, và xung quanh cô không có người bạn đồng tính nào nên cô cũng không quan tâm lắm.
Nên là vấn đề hôn nhân hoàn toàn không nằm trong phạm vi cân nhắc của cô.
Cô đã từ chối Triệu tiểu thư trên WeChat, nhưng ai ngờ Triệu tiểu thư lại đến bệnh viện tỏ tình với cô thêm lần nữa.
Vẫn bị cô từ chối.
Kể từ đó, Triệu tiểu thư không còn đến nữa.
Cũng không ngờ sẽ gặp nhau ở đây.
Bác sĩ Phó. Triệu tiểu thư chủ động chào hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!