"Chị đang ghen phải không!"
**
Trưa thứ hai, khi Lâm Nhiễm bước vào nhà ăn và được chào đón bằng những tiếng hò reo đúng như dự đoán.
"Lâm Nhiễm, chị nhuộm tóc khi nào vậy?"
"Lâm Nhiễm, chị ngầu quá đi!"
"Màu này hợp với chị lắm đó!"
Lâm Nhiễm trả lời mọi câu hỏi và nhiệt tình trò chuyện với mọi người.
Phó Lâm Lăng bưng khay thức ăn ngồi xuống, Tần San San ngồi bàn bên cạnh chọc chọc lưng Phó Lâm Lăng:
"Bác sĩ Phó, cho hỏi chị thấy kiểu tóc mới của bà xã chị thế nào?"
Phó Lâm Lăng nhìn Lâm Nhiễm:
"Trông đẹp lắm, tôi rất thích."
Tần San San cười phá lên và quay sang nói với những người khác:
"Miệng Bác sĩ Phó càng lúc càng quá trời quá đất, ngày trước cầm kìm cạy cũng không ra mà giờ lại như bôi mật vậy."
Vậy sao?
Lâm Nhiễm cười tủm tỉm nhìn về phía Phó Lâm Lăng,
"Lúc trước lấy kìm cũng cạy không ra cơ à?"
"Thì tại bọn họ không dùng dụng cụ thích hợp thôi." Phó Lâm Lăng bình tĩnh trả lời, đã miễn nhiễm với những lời bán tán nhiều chuyện này.
"Vậy phải dùng cái gì mới cạy miệng cậu được?"
Lâm Nhiễm tùy ý hỏi.
Ánh mắt Phó Lâm Lăng rơi vào bờ môi nàng.
"Hello, em ngồi đây được không?" Vương Khả lấy thức ăn rồi đi đến vị trí đối diện của các cô hỏi.
Được chứ. Lâm Nhiễm nói.
Phó Lâm Lăng cũng nói:
"Hình như lâu rồi chúng ta không ngồi ăn cơm chung."
"Hai người mới cưới, nên em không muốn quấy rầy hai người ấy mà." Vương Khả ngồi xuống, trên vai còn đeo balo, sau đó lấy một túi trái cây ra khỏi balo, đẩy đến trước mặt Lâm Nhiễm,
"Trái cây này... chị ăn không?"
Lâm Nhiễm nhìn cô ấy, nhận được tín hiệu thân thiện từ cô ấy, bèn cười nói:
"Ăn chứ, có thể lấy bao nhiêu?"
Cho chị hết đấy.
Vương Khả tươi cười nhẹ nhõm, lại nhìn tóc nàng nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!