Nhặt nhạnh ánh mặt trời năm xưa
**
Vào giữa tháng 6, Trương Ngô với chú Lưu đăng ký kết hôn.
Buổi trưa mời họ hàng hai bên cùng dùng bữa.
Là con gái của cha mẹ, Lâm Nhiễm và Lưu Sầm đương nhiên phải đi cùng để tiếp khách.
Lâm Nhiễm xinh đẹp, khách bên nhà trai đặc biệt thích khen ngợi nàng.
Lâm Nhiễm đi chung với Lưu Sầm, sau khi khen ngợi nàng, mọi người tất nhiên cũng phải khen ngợi Lưu Sầm.
Lưu Sầm thì không hề gì, em biết dung mạo của mình tầm thường, huống chi những người thân này nhất định sẽ tâng bốc Trương Ngô cùng con gái bà trong dịp như vậy.
Khi buổi tiệc bắt đầu, Trương Ngô lại nhìn khách khứa nhỏ giọng hỏi:
"Sao Tiểu Phó còn chưa tới?"
Hôm nay Phó Lâm Lăng có ca trực và hứa sẽ đến bữa tiệc vào buổi trưa.
"Chắc là kẹt xe ấy, chúng ta ăn trước đi." Lâm Nhiễm nói xong là đi ra ngoài sảnh khách sạn gọi điện cho Phó Lâm Lăng, nhưng sau lưng lại có tiếng chuông reo lên.
Nàng xoay người thấy Phó Lâm Lăng đang vội vã lên lầu.
"Tớ đến muộn rồi sao?" Phó Lâm Lăng hỏi.
"Không, mới bắt đầu thôi." Lâm Nhiễm bước đến chỉnh cổ áo lại cho cô, Cậu thư thư đi đã.
Phó Lâm Lăng hít sâu hai hơi: Được rồi.
Đi thôi, Lâm Nhiễm khẽ mỉm cười, nắm tay cô vào trong.
Họ hàng nhà gái lần trước đã nhìn thấy Phó Lâm Lăng, khi trông thấy các cô tay trong tay bước vào thì hô to:
"Trương Ngô, bà có phước quá đi à, con gái thì tìm được một cô gái đẹp như vậy, còn bà cũng tìm được người đàn ông tốt thế kia, thật đúng là song hỷ lâm môn mà!"
Trương Ngô cười nói:
"Chả thế, Tiểu Phó không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh, hiểu chuyện và hiếu thảo nữa, chỉ cần nghĩ đến Nhiễm Nhiễm cưới con bé thôi là tôi đã cười tỉnh ngủ rồi."
Ai cũng nở nụ cười.
Phó Lâm Lăng cúi đầu nhìn nụ cười trên môi Lâm Nhiễm, ý cười trong mắt cô cũng dần nở rộ.
Lưu Sầm thấy Phó Lâm Lăng đến liền vỗ vỗ hai cái ghế trống bên cạnh, muốn ngồi gần cô.
Lâm Nhiễm cười bảo Phó Lâm Lăng ngồi giữa.
Vừa ngồi xuống, Lưu Sầm đã vội hỏi:
"Chị dâu, dạo này công việc của chị bận vậy à?"
Phó Lâm Lăng suýt chút nữa là té ghế.
Lâm Nhiễm quay đầu cười hỏi: Em gọi gì đấy?
"Chị dâu á. Giờ tụi mình thành chị em rồi, bác sĩ Phó còn không phải chị dâu của em sao?" Lưu Sầm hùng hồn nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!