Chương 28: Khuê phòng hương diễm

Tối đó, Long Nhị đến quán rượu Trụ Trạch thăm Cư Mộc Nhi.

Những lần trước đã hụt vài lần, Cư phụ liền dọn rượu lên kéo Long Nhị uống chung, nói là hai người cha vợ con rể bọn họ, đã lâu như vậy cũng chưa có đối thoại thống khoái một lần.

Nói là đối thoại, kỳ thật đều là Cư phụ nói một mình là nhiều, Long Nhị ở bên cạnh cùng uống, ngẫu nhiên đáp vài câu. Cũng may đề tài Cư phụ nói chuyện đều chỉ vây quanh Cư Mộc Nhi, Long Nhị đối với mấy cái này còn cảm thấy hứng thú, nên cũng có kiên nhẫn ngồi nghe.

Rượu quá ba vòng, Cư phụ càng uống càng có tinh thần, nhưng Long Nhị lại có chút ý say, hắn thả chậm tốc độ uống rượu, Cư phụ lại cảm thấy không đã ghiền, kêu đám tiểu nhị nhà mình, cùng Lý Kha và hai người hộ vệ khác cùng tới đây uống chung.

Bọn hộ vệ vốn là không dám, Long Nhị phun một tiếng "Uống

", tất cả bọn họ đều ngồi xuống. Nhiều người, đề tài bắt đầu tạp nham, Long Nhị cảm thấy không thú vị. Nhưng có người uống cùng Cư phụ, sự chú ý của ông cũng liền không có ở trên người Long Nhị. Vì vậy, Long Nhị lặng lẽ rời bàn, đi đến phòng của Cư Mộc Nhi tìm nàng. Cư Mộc Nhi ngồi xếp bằng ở trên giường, trên đầu gối đặt thanh cầm, gẩy dây đàn câu được câu không. Long Nhị ở trên cửa ý tứ gõ hai cái, cũng không chờ người đáp, liền đẩy cửa tiến vào."Nhị gia?" Cư Mộc Nhi dừng tay lại, hơi nghiêng đầu hỏi.

"Có thể tiến vào khuê phòng của nàng như vậy, còn có thể là ai?

"Long Nhị rất không khách khí nói, không có một chút cảm giác mình đã mất lễ nghi. Cư Mộc Nhi mỉm cười, theo ý tứ của hắn nói:"Chỉ có thể là Nhị gia.

"Long Nhị rất hài lòng, hắn đi tới, đặt mông ngồi ở bên giường của nàng, thở hắt ra. Cư phụ này thật đúng là tửu lượng giỏi, rót cho hắn phải có chút ngất ngư. Cư Mộc Nhi nghiêng đầu, hướng về phía phương hướng của hắn, chờ hắn nói chuyện. Nhưng Long Nhị lúc này lại thấy trên đùi của nàng đặt thanh cầm, hắn cảm thấy thanh cầm kia đoạt vị trí của hắn, vì vậy đối với nó thô giọng nói:"Ngươi tránh ra.

"Cư Mộc Nhi chớp mắt mấy cái, không có hiểu. Kêu nàng tránh ra sao? Nàng vừa muốn hỏi, lại nghe thấy Long Nhị nói:"Đây là chỗ của ta."

Cư Mộc Nhi ngẩn ngơ, nở nụ cười: "Nhị gia say rồi sao?"

"Không có say.

"Long Nhị vừa nói, vừa động thủ vứt thanh cầm kia xuống cuối giường. Cư Mộc Nhi nghe thấy tiếng cây cầm yêu quý đập vào giường, đau lòng một hồi. Nhưng sau một khắc, chỉ cảm thấy trên đùi nằng nặng, Long Nhị đã lại gần, đem đầu gối lên đùi của nàng. Cư Mộc Nhi lấy tay sờ sờ, mò tới đầu Long Nhị. Long Nhị quay sang, kéo tay của nàng đặt lên mặt của mình. Mặt Long Nhị bởi vì uống rượu mà nóng lên, tay Cư Mộc Nhi lành lạnh, khiến hắn rất thoải mái. Hắn thầm than một tiếng, nhắm mắt lại."Nhị gia uống bao nhiêu?"

"Không có đếm.

"Cư phụ là dùng chén uống, một vò lại một vò rượu bày ở một bên, một chén lại một chén đảo, Long Nhị thật không biết chính mình uống bao nhiêu. Nhưng có thể làm cho một người có kinh nghiệm uống rượu lâu năm như hắn cảm thấy ngất ngư, thật đúng là uống không ít. Cư Mộc Nhi lấy tay nhẹ nhàng áp lên mặt của hắn, ôn nhu hỏi:"Nhị gia muốn ói không?"

"Không biết."

"Choáng váng thì sao?"

"Có một chút."

"Ta pha chén trà giải rượu cho Nhị gia được không?"

"Được.

"Long Nhị đáp, nhưng lại bất động, cứ nằm như vậy, hắn cảm thấy rất thoải mái. Cư Mộc Nhi cười cười, cũng không thúc giục hắn, chỉ ôn nhu khẽ vuốt mặt của hắn. Long Nhị nằm nằm, bắt đầu oán giận:"Giường của nàng thật nhỏ."

"Nhất định là so ra kém bên nhà của Nhị gia."

Cư Mộc Nhi vuốt tóc của hắn.

"Nàng mệt sao?" Long Nhị nhớ tới cô nương lười này rất yêu ngủ.

"Có một chút." Nàng ôn nhu áp tay vào trán của hắn.

"Chịu đựng một chút đi, nào có ngày nào cũng ngủ như vậy."

"Vâng, Nhị gia dạy dỗ rất đúng." Cư Mộc Nhi nở nụ cười.

"Đợi sau khi thành thân, nàng phải dậy sớm mỗi ngày hầu hạ ta." Long Nhị thừa dịp đang say, bắt đầu đề ra yêu cầu.

"Hảo."

"Ta xem sách viết chữ, nàng phải thay ta mài mực, ta buồn bực, nàng phải giải buồn cho ta, ta đi ra ngoài kiểm tra cửa hàng, nàng phải ở nhà dỗ hài tử."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!