Trước giờ, linh cảm của Lương Trản chưa bao giờ sai. Tối hôm đó, ngay khi bữa tiệc vừa kết thúc, cô còn chưa kịp gọi taxi, thì mẹ Lương đã gọi điện tới.
"Dì Lâm của con nói với mẹ, con cho tiểu Tần vào danh sách đen rồi à?
"Quả nhiên, câu đầu tiên của mẹ Lương đúng là câu này. Lương Trản đứng trong làn gió, quấn chặt áo khoác vào người, nói vâng một tiếng vào ống nghe. Có thể là do cô thừa nhận quá thoải mái, cũng có thể giọng điệu khi trả lời như thể chẳng coi chuyện đó ra gì, nên sau khi cô nói vâng, mẹ Lương ở đầu dây bên kia đã lập tức bốc hỏa. Tuy nhiên, sau một hồi trầm mặc, mẹ Lương lại tiếp tục nói:"Rốt cuộc là con nghĩ cái gì thế không biết, khó lắm mới tìm được một người rất thích con, tình nguyện tiếp tục tiến xa hơn cùng con, vậy mà con lại cho người ta vào danh sách đen?
Con thực sự muốn ép mẹ chết có phải không…"
Lương Trản: "Còn chưa đâu vào đâu, đã muốn can thiệp vào công việc của con, kiểu người đó nếu thực sự yêu đương, chắc con khám bệnh cho bệnh nhân khác giới cũng phải báo cáo với anh ta mất."
"Can thiệp vào công việc của con?"
Mẹ Lương có chút ngạc nhiên: "Cậu ta can thiệp gì vào công việc của con?"
"Dự án mới của đơn vị cần phải ra mặt tuyên truyền trên mạng, anh ta nói anh ta chấp nhận không được." Nói đến đây Lương Trản hơi dừng lại: "À, còn cả ba mẹ anh ta cũng không chấp nhận được nữa.
"Tuy rằng đối với Lương Trản mà nói, đây là bất đồng vô cùng nghiêm trọng, nhưng rõ ràng là mẹ Lương không nghĩ như vậy. Mẹ Lương cảm thấy, tuy rằng đối phương có chút mâu thuẫn, nhưng chẳng phải chỉ là một dự án thôi sao, cũng đâu chuyện gì to tát. Lương Trản:"…"
Lương Trản cố gắng tự nhủ với bản thân mình rằng phải bình tĩnh, hết sức bình tĩnh. Sau khoảng năm giây sau, cô mới hít thật sâu một hơi và nói:
"Vì dự án này mà đơn vị của con đã bận rộn một thời gian rất dài, nếu bây giờ con bỏ gánh giữa đường thì còn ra thể thống gì nữa? Ra ngoài làm việc sao có thể đến cả tinh thần tuân thủ thỏa thuận cũng không làm được cơ chứ?"
"Hơn nữa, nếu làm tốt dự án này còn được trích phần trăm, chẳng phải trước đây ba mẹ nói muốn chuyển tới một khu chung cư an ninh tốt hơn một chút sao, con cố gắng làm ăn, nói không chừng năm sau là có đủ khoản tiền đóng tiền nhà đợt đầu rồi.
"Cô cứ nghĩ rằng mình đã nói đến nước này thì mẹ cô sẽ tha cho cô, kết quả là không phải vậy. Mẹ Lương nói:"Nguyện vọng lớn nhất của ba mẹ chính là con có một người bạn đời đáng tin cậy, có thể dựa vào, việc này quan trọng hơn nhiều so với việc đổi nhà."
Lương Trản không còn cách nào, chỉ đành nói: "…Dù sao thì con với anh họ Tần đó không thể tiếp tục nữa rồi."
Hai mẹ con nói chuyện thêm một lúc, cuối cùng vẫn là mẹ Lương nói rằng bà sẽ tiếp tục đến tìm người thân và bạn bè để nghe ngóng xem có người đàn ông nào ở độ tuổi phù hợp giới thiệu cho cô hay không.
Sau khi cúp máy, Lương Trản thở dài nhìn cảnh đêm tuyệt đẹp của thành phố S rồi đi đến vị trí đứng đón taxi. Điều mà cô không thể ngờ tới đó chính là việc về cái anh Tần này vẫn chưa kết thúc.
Trưa ngày hôm sau, sau khi cô hoàn thành xong kế hoạch phương án chỉnh nha cho một bệnh nhân và chuẩn bị xuống lầu ăn cơm, thì ba cô lại gọi tới để hỏi về chuyện xem mắt.
Cô đành phải lặp lại những gì mình đã nói với mẹ vào đêm qua. Kết quả, trọng tâm của ba Lương lại không nằm ở việc cô cho anh ta vào danh sách đen vì có liên quan tới công việc của mình, mà là công việc mới mà đơn vị bố trí cho cô.
Ba Lương nói: "Dự án gì mà cần phải lộ mặt trên mạng? Đơn vị làm việc mới này của con rốt cuộc có hợp pháp không thế?"
Lương Trản thực sự muốn phát điên luôn rồi: "…Ba nghĩ con gái ba thành cái dạng gì rồi thế?
"Hiện tại, ngành công nghiệp truyền thông quảng cáo đã phát triển rất nhanh chóng và nổi tiếng, ngay cả quê của nhà Lương Trản cũng có thể thấy các mục quảng cáo khác nhau được phát sóng trực tiếp trên nhiều kênh ở khắp mọi nơi. Năm ngoái khi về quê ăn Tết, Lương Trản còn bắt gặp cảnh tượng rất đông mọi người trong gia đình tụ tập lại xem phát sóng trực tiếp của một người nổi tiếng trên mạng, lúc đó lại chẳng thấy ba cô có phản ứng gì đặc biệt cả. Ba Lương:"Con là bác sĩ mà cần phải lộ diện trên mạng sao?"
Lương Trản: "Đúng, con là bác sĩ mà, vì vậy con phải giải thích, tuyên truyền những kiến thức về răng miệng cho mọi người, không phải sao?"
Tính cách của hai cha con đúng như được đúc từ một khuôn, vì vậy khi tuổi càng cao thì số lần cãi vã càng nhiều.
Hầu hết những lần đó, Lương Trản đều phải tự nhủ với bản thân mình rằng phải thật bình tĩnh, cố gắng không được cãi lại, nhưng cũng có đôi khi cảm xúc đang trào dâng, thì cô sẽ chẳng để ý được nhiều như vậy.
Ví dụ như lúc này chẳng hạn, ba Lương không phân biệt trắng đen, nói rằng công việc hiện tại của cô không tốt, đơn vị làm việc không hợp pháp, nên đương nhiên là cô không thể bình tĩnh được. Cô không bình tĩnh, thì ba Lương lại càng không thể, vì vậy một trận cãi vã mới giữa hai cha con lại nổ ra.
Ba Lương nói rằng ông không ủng hộ cô đi làm tại chuỗi phòng khám Nha khoa như thế này, vì đó là nơi lừa đảo tiền bạc của người dân.
Lương Trản: "Vậy những gì con đã vất vả học trong năm qua đều thành công cốc hết sao?"
"Con đến làm việc tại bệnh viện công, chẳng phải cũng có thể sử dụng tay nghề ở đó à?"
"Sau đó, tiền lương hàng tháng chẳng đủ để con trả tiền nhà, hàng tháng con tìm ba ăn bám, như vậy thì ba cảm thấy rất vui vẻ đúng không?
"Lương Trản cảm thấy thực sự mệt mỏi. Sau khi ba Lương bị cô gắt gỏng hai câu, thì quả thực cơn giận không thể nguôi ngoai nổi. Cuối cùng ông ném tới một câu rằng thà ông tình nguyện để cô ăn bám còn hơn là để cô phải lăn lộn như hiện tại, sau đó liền cúp máy. Lương Trản:"???"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!