Chương 7: (Vô Đề)

Tông Hàng vốn tưởng rằng ngoài quen biết Tỉnh Tụ ra, ngày hôm nay sẽ lại tẻ nhạt không có gì mới lạ như bao hôm khác.

Không ngờ đến hơn mười giờ tối lại được đón một niềm vui bất ngờ: Tiếng đập cửa vang lên thình thình, vừa mở ra, A Phạ đã giơ di động xông vào.

Ngoạc mồm gào: "Cậu chủ, tôi tìm được rồi!"

Vất vả bao ngày cuối cùng cũng vén được mây đen soi rõ trăng tỏ, A Phạ lập công nở mày nở mặt, liến thoắng không ngừng.

—— Tóc hơi giống Mathilda. Thậm chí cậu ta còn nghĩ cách nhìn được cả hai chữ "đi chết" trên mắt cá chân người đó, trăm phần trăm không sai;

—— Chẳng trách nhiều ngày thế mà không tìm thấy cô gái, hóa ra cô ấy không sống ở Xiêm Riệp. Nghe bảo sống ở khu Hồ Lớn Tonlé Sap, cách một hai tháng mới vào thành phố vài ngày;

—— Quán rượu tuk tuk đích thực là của cô gái. Nhưng cô ấy không trông coi mà khoán cho người khác, thu tiền thuê theo tháng. Nghe người ta bảo cô ấy không chỉ cho thuê xe tuk tuk mà còn cho thuê cả mấy chiếc tàu du lịch nhỏ;

Tông Hàng cúi đầu, trượt xem từng tấm ảnh A Phạ chụp trên di động.

Hóa ra cô ấy trông thế này.

Rất trẻ, hẳn là trạc tuổi hắn. Cô mặc một cái áo màu trắng rộng thùng thình in chữ cái, cổ áo quá rộng nên một bên trễ xuống vai, để lộ quai áo hai dây màu đen. Quai áo hai dây kiểu dáng không theo quy cách, một bên thì mỏng, bên kia lại dày, có áo ngoài và làn da tôn lên, có ánh đèn chợ đêm bao phủ, trắng đen rõ ràng.

Kiểu tóc cũng không hẳn là giống hệt Mathilda, cô không để mái, là kiểu rối rối như tiện tay cào bừa, nhưng bởi đường nét khuôn mặt đẹp, hình dáng lông mày, sống mũi, quai hàm hoàn toàn tự nhiên, cho nên lộn xộn thế nào cũng không chướng mắt, ngược lại còn có vẻ lộn xộn một cách thoải mái.

Giữa người với người phải kể đến hợp mắt, chẳng hạn như đều là nữ minh tinh nhan sắc giá trị cao nhưng bạn lại thích cô A, không để ý đến cô B, phản cảm với cô C mà không cần một lí do gì.

Cô gái này hợp mắt Tông Hàng một cách lạ kỳ, đến nỗi chút tức giận còn sót lại của hắn nhạt đi thêm mấy phần.

Hắn lật xem ảnh hết một lượt rồi từ từ giở lại xem lần nữa và bảo: "Còn rất xinh đẹp nữa!"

A Phạ đáp: "Vâng, hút Tây lắm!"

Không sai, điều đó có thể nhìn ra qua ảnh chụp: vị trí quán rượu tuk tuk đỗ hôm nay rất đông vui, khác hẳn với vẻ vắng lặng hôm đó. Bốn năm gã Âu Mĩ trẻ tuổi nhiệt tình hồ hởi ngồi trong quán, tay áo xắn lên đến tận bả vai, cười to thoải mái, vui vẻ hò "dzô".

Quan trọng là cô gái cũng đang cười, khóe môi cong lên, dáng mắt có phần quyến rũ, ánh nhìn lại rất trong trẻo, đứng giữa khung cảnh ấy nom thật đáng yêu, hoàn toàn là một cô gái ngọt ngào.

Người như vậy, sao hôm đó lại có thể dùng giọng dì ghẻ phun ra một câu "Ten dollar" như vậy chứ?

Nhất định là khi ấy tâm trạng cô không tốt rồi.

Tông Hàng hỏi: "Cô ấy tên gì?"

A Phạ đắc ý, cậu ta moi ra được cả tên luôn rồi nhé: "Tôi nghe đám Tây kia gọi cô ấy là Isa, I

-sa."

Lúc A Phạ phát âm, hai chữ đều kéo dài âm cuối, nghe như tiếng chuông cửa vậy.

Tính

-toong.

Tông Hàng cúi đầu khen: "Tên nghe cũng bùi tai lắm!"

Tên này bùi tai chỗ nào, không phải là cái tên mấy em Tây hay dùng nhan nhản à, A Phạ cảm thấy chẳng có gì khác biệt với Mary, Lucy hay Lisa hết.

Cậu ta tiếp tục khoe công: "Tôi về cái là báo với anh Long luôn. Anh Long đã đến khu chợ đêm rồi. Cậu chủ, cậu sắp báo được thù rồi…"

Tông Hàng đột nhiên ngắt lời A Phạ: "Thằng này sao cứ nhìn cô ấy chằm chặp thế?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!