Trong lúc chờ cất cánh ở sân bay, Tông Hàng xem tin tức thời sự.
Tiêu điểm bản tin đang giới thiệu về "tiểu vùng sông lớn Mê Kông".
Nội dung là: tỉnh Vân Nam Trung Quốc và các nước Đông Nam Á như Myanmar, Lào, Campuchia, Việt Nam, Thái Lan, do cùng thuộc lưu vực "sông Lan Thương – Mê Kông" (*), có địa lý và khí hậu giống nhau, có sự nối liền về văn hóa, nên dưới sự đề xuất của Ngân hàng Phát triển Châu Á, đã khởi xướng cơ chế hợp tác kinh tế khu vực, mục tiêu xây dựng cộng đồng thịnh vượng chung (**).
(*) Gần một nửa chiều dài của sông Mê Kông chảy trên lãnh thổ Trung Quốc và có tên là sông Lan Thương.
(**) Sáng kiến Hợp tác kinh tế tiểu vùng Mê Công mở rộng (GMS) được khởi xướng năm 1992 bởi Ngân hàng Phát triển Châu Á (ADB). Các nước thành viên của tiểu vùng Mê Công mở rộng gồm Campuchia, Lào, Myanmar, Thái Lan, Việt Nam, Trung Quốc (với 2 tỉnh đại diện là Vân Nam và Quảng Tây).
Hợp tác GMS nhằm mục tiêu thúc đẩy, tạo điều kiện thuận lợi cho hợp tác phát triển kinh tế cùng có lợi giữa các nước Campuchia, Lào, Myanmar, Thái Lan, Việt Nam và hai tỉnh Vân Nam và Quảng Tây (Trung Quốc), đưa tiểu vùng Mê Công mở rộng nhanh chóng trở thành vùng phát triển nhanh và thịnh vượng ở Đông Nam Á.
Điều đó khiến Tông Hàng vững dạ hơn rất nhiều với chuyến ra nước ngoài đầu tiên này của mình.
Chung quy, nếu đã có thể cùng nhau thành lập thành "tiểu vùng" thì chắc hẳn sự chênh lệch giữa các bên không đáng là bao. Bằng không sao không thấy Vân Nam thành lập "tiểu vùng" với Nam Phi, Nam Mĩ đi cho rồi.
Ở Vân Nam ba ngày nay, Tông Hàng cảm thấy "không khác gì quê nhà", nghĩ chắc tới Xiêm Riệp Campuchia, cảm giác cũng sẽ chẳng xa lạ mấy, hẳn là "không khác gì ở sát vách quê nhà"!
Đến giờ làm thủ tục lên máy bay, Tông Hàng xách túi đi xếp hàng.
Bay từ Côn Minh tới Xiêm Riệp mất hai tiếng rưỡi, còn ngắn hơn so với rất nhiều chuyến bay nội địa. Trừ bỏ thời gian cất cánh và hạ cánh, cộng thêm điền giấy khai xin nhập cảnh, thời gian còn lại còn chẳng đủ để xem một bộ phim.
Cho nên hắn quyết định dành thời gian này để ngủ.
Trước khi cất cánh, theo kế hoạch đã định sẵn, Tông Hàng đăng tin lên tường nhà, sau đó tắt máy.
Máy bay phi thẳng lên bầu trời, hướng về phía nam.
Khi đã ổn định trên không, hành khách trên máy bay bừng lên hơi thở cuộc sống hệt đầm nước tù được khơi thông: có người ăn, có người nhỏ giọng chuyện trò, có người thì xem phim.
Tông Hàng bắt tréo chân, nhắm mắt nghỉ ngơi. Khoảng cách giữa hàng ghế trước và hàng ghế sau quá hẹp, chiều cao 1m82 của hắn hơi khó bề phát huy. Song, hắn vẫn ngoan cố gập chân lên bằng được.
Tư thế không thoải mái lắm, sự khó chịu từ bắp chân phản hồi thẳng lên óc, nhưng não bộ chẳng buồn bận tâm gì tới điều này, chỉ nghiền ngẫm một chuyện…
Ba hắn Tông Tất Thắng mà nhìn thấy tin hắn đăng trên tường thì sẽ có phản ứng thế nào nhỉ?
Hình hắn đăng là một cặp gối đầu giá 8800 tệ, nghe nói dùng chất liệu công nghệ cực kỳ cao, gì mà vật liệu bồng bềnh này, hỗ trợ giấc ngủ này, bảo vệ gáy này, còn có chức năng ghi nhớ nữa, vỏ gối bằng tơ tằm thêu hoa lan, đại khái ngụ ý rằng ngủ trên gối đầu này toàn người quân tử, phẩm chất cao quý tựa hoa lan.
Caption cho bức ảnh rất ngắn ngọn súc tích, chỉ có một chữ…
Ha.
Người nào xem không hiểu chắc sẽ còm
-men "Mẹ kiếp, một cặp gối những 8800 tệ, cướp tiền à!", nhưng Tông Tất Thắng xem sẽ hiểu.
Hôm ấy, Tông Tất Thắng đã chỉ thẳng mặt hắn mà mắng, bảo hắn là đồ "mặt trắng", đồ "gối thêu hoa", thứ bị thịt vô tích sự A Đẩu (*).
(*) Mặt trắng () dùng để chỉ những anh chàng được mỗi vẻ ngoài, ăn chơi trác táng; gối thêu hoa () được ví với những người chỉ có ngoại hình không có tài năng học thức; A Đẩu là tiểu tự của Hán Hoài đế Lưu Thiện, con trai Hán Chiêu Liệt đế Lưu Bị thời Tam Quốc, là một tên vua kém cỏi, nhu nhược, không có chính kiến, chỉ biết núp bóng thần tử, về sau để mất nước Thục vào tay nhà Ngụy.
Có ai lại đi mắng con trai mình như thế bao giờ không? Lớn lên trắng trẻo cũng là cái tội à? Gối thêu hoa thì sao? Giá trị nhan sắc mà kém, muốn được người ta gọi là gối thêu hoa cũng chẳng có cửa đâu. Hơn nữa, dạo gần đây, gối thêu hoa tinh xảo cũng là hàng đắt tiền đó nhá.
Còn về thứ bị thịt vô tích sự A Đẩu ấy hả, nói câu này ra rõ thật là tự dát vàng lên mặt. Cha đẻ A Đẩu nhà người ta là hoàng đế, nhận đàn em không phải Quan Công thì cũng là Gia Cát Lượng, nhưng ba cùng lắm cũng chỉ là một ông chủ nhỏ, thành tựu thì chẳng có mấy mà cũng dám ra vẻ, không biết còn tưởng Alibaba do ba sáng lập ấy chứ.
Có điều, Tông Hàng không dám nói lời này trước mặt Tông Tất Thắng, vậy nên chỉ lẳng lặng cúi đầu nín thinh.
Mẹ hắn đứng một bên khuyên giải: "Thôi, thôi, ít nhất Hàng Hàng nhà mình trước nay cũng không làm chuyện gì phạm pháp mà!"
Tông Tất Thắng trợn trừng mắt to như mắt cá vàng: "Cái này cũng đáng nói à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!