Chương 8: (Vô Đề)

Hắn chỉ có thể uất ức nuốt những lời muốn nói lại.

Đợi bọn họ đi vào, hắn mới lên tiếng, "Cha, nàng cũng dám nói chuyện với cha như vậy, sao cha không cho con nói nàng hai câu cho tử tế."

Chu phụ than nhẹ một tiếng, "Chung quy là chúng ta có lỗi với nàng, mà thôi, nhịn một chút đi, aiz...."

Lại nói Chu Kiều Kiều bên này, Ba mẹ con các nàng đi không xa liền thấy một cái viện nhỏ hai gian có hàng rào.

Trong viện cỏ dại mọc um tùm, phòng ốc nhìn cũ kỹ bụi bặm.

Ba mẹ con đi vào, đẩy cửa phòng ra. Một cỗ bụi bặm đột nhiên ập vào mặt.

"Hô phốc phốc ~ ~" Chu Kiều Kiều lùi lại hai bước, tay không ngừng quạt bụi không ngừng.

Một hồi lâu, bụi bặm mới dần dần tan đi.

Lọt vào tầm mắt là bụi bặm đống một lớp dày trên mặt đất, hai cái bàn, ba cái ghế, một cái giường cùng với rèm che có rất nhiều mạng nhện.

Chu Kiều Kiều vốn đang phấn khởi bỗng chốc tuột hết cảm xúc.

Miên Miên luôn quan sát Chu Kiều Kiều, thấy nàng nhíu mày, lập tức nói, "Nương, con và muội muội đến quét dọn, nương nghỉ ngơi đi."

Nàng sợ Chu Kiều Kiều lập tức quay đầu trở về nhà cữu cữu. Nàng còn không biết phải chịu bao nhiêu lời mắng của đại cữu mẫu.

Thật mất mặt quá.

Nàng quay người lấy cái chổi nát đặt bên cạnh đưa vào tay Nam Nhi, dặn dò, "Nam Nhi, muội quét rác, ta đi múc nước lau ghế, bàn."

Nam Nhi nghe lời gật đầu. Tiếp theo một nhanh nhẹn liền chuẩn bị đi vào nhà quét rác.

Chu Kiều Kiều lập tức giữ chặt Nam Nhi, "Để nương đến quét."

Miên Miên lại không chịu, "Nương đã rất mệt mỏi rồi, Nam Nhi, muội đi quét đi."

Chu Kiều Kiều bất đắc dĩ thở dài, "Miên Miên……" Tiếp theo , lập tức nàng nhìn thấy trong mắt Miên Miên là sự kinh hoảng và sợ hãi.

Nàng đột nhiên ý thức được, Miên Miên không phải quá hiểu chuyện, chỉ là quá mẫn cảm, quá sợ bị bỏ rơi, nàng đột nhiên cảm thấy đau lòng không thôi.

Nhưng nàng biết không có cách nào lập tức thay đổi ý nghĩ của Miên Miên, chỉ có thể từ từ thay đổi.

Thế là, nàng nói, "Trong nhà bụi bặm quá nhiều, không thể quét trực tiếp, cần rải lên một chút nước rồi mới quét."

Nàng đi đến trong viện múc nước.

May mắn trong viện có hai cái vạc nước đầy đủ, các nàng không cần gánh nước.

Chu Kiều Kiều dùng nửa chiếc bầu nát múc nước đổ vào trong phòng, trước tiên ngăn bụi bặm bay loạn, Nam Nhi mới bắt đầu quét rác.

Miên Miên dùng cây gậy dài xử lý mạng nhện. Chu Kiều Kiều thì tháo rèm che ra để tẩy giặt.

"Dính nhiều mạng nhện như vậy, làm sao tẩy sạch hết đây……"

Chu Kiều Kiều đang vất vả giặt rèm, quay đầu nhìn thấy hai cô con gái chăm chỉ.

Tuyền Lê

Nỗi lo lắng của nàng hoàn toàn tan biến. Cả người đầy ý chí tiếp tục tẩy giặt.

"Chu Kiều Kiều, cố lên, mình làm được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!