Miên Miên trong lòng đột nhiên trầm xuống.
Đúng vậy thật.
Cha không thương các nàng.
Nàng tại sao phải vì cha mà làm bản thân khó chịu? "Tỷ tỷ, về sau chúng ta chỉ thích nương, ba người chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ, vĩnh viễn hạnh phúc."
Nam Nhi lôi kéo tay Miên Miên, cười đến không tim không phổi.
Tuyền Lê
Miên Miên đột nhiên rất muốn khóc, chỉ là không dám khóc trước mặt nương và muội muội.
Nàng cố nén nước mắt.
Quay người nhanh chóng đi ở phía trước.
Không bao lâu sau, thanh âm rầu rĩ của nàng vang lên, "Ta mới không phải vì cha mà khó chịu, ta chỉ thấy không đáng cho chúng ta."
Nam Nhi không hiểu nhìn về phía Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều nói nhỏ vào tai nàng, "Tỷ tỷ da mặt mỏng, về sau chúng ta không nhắc chuyện này nữa."
Nam Nhi bừng tỉnh đại ngộ, mắt trợn to, gật đầu như mổ thóc, "Được."
Chu Kiều Kiều cười một tiếng, lúc này mới đi theo.
"A…… Con lạch nhỏ…… Nam Nhi, Miên Miên, các con mau tới."
Đi hơn nửa canh giờ, ba người đi đến một con lạch nhỏ bên cạnh, Chu Kiều Kiều mắt tinh thấy bên trong sóng nước lấp loáng có con lạch nhỏ, thế là gọi lại hai nữ nhi đang đi phía trước.
Hai đứa bé quay đầu, Miên Miên trên mặt đã khôi phục bình thường, không còn vẻ ủ rũ khó chịu.
"Nương, làm sao vậy?"
"Nương, người phát hiện cái gì à?"
Chu Kiều Kiều chỉ vào con lạch nhỏ, "Bên trong có cua nhỏ, nương đi mò cua, buổi tối nấu cua cho các con ăn."
Dứt lời, nàng xắn ống quân, cởi giày lội xuống.
Nước sông lạnh buốt, Chu Kiều Kiều đẩy một phiến đá đống rêu xanh, liền thấy có mấy con cua nhỏ bằng nửa nắm tay.
Nàng chụp một cái bắt được.
Sợ càng cua làm bị thương hai đứa bé, cho nên nàng thà không ăn càng và chân cua, trực tiếp toàn bộ bẻ ra hết, sau đó ném về hướng trên bờ.
"Miên Miên, tìm cỏ nhỏ đem bọn chúng đều trói lại."
Miên Miên cao hứng đáp một tiếng, vừa vặn bên cạnh liền có một đống rơm cỏ, Miên Miên nhanh chóng buộc lại một con, còn chưa nghỉ, Chu Kiều Kiều lại ném lên thêm 1 con.
Miên Miên lại buộc.
Như thế thời gian một nén hương sau, các nàng bắt trói được mười sáu con cua.
Chu Kiều Kiều mệt mỏi không chịu nổi, nhưng rất vui vẻ.
Các nàng mang theo tất cả cua tiếp tục về nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!