"Khó quá à…"
"Động tác này sao học mãi không được vậy…"
"Còn chưa tới 3 tiếng nữa là thi thử rồi, phải làm sao đây…"
Không khí trong phòng tập vô cùng ngột ngạt.
Một cô gái thậm chí bật khóc, cả nhóm vây lại an ủi.
Dung Ngộ vẫn giữ vẻ mặt bình thản, lặng lẽ tiếp tục luyện vũ đạo.
Cô chưa từng học nhảy, nhưng thân thể linh hoạt, động tác khó đến mấy cũng chẳng phải vấn đề với cô.
Tuy nhiên,
Livestream:
[Há há há, mọi người có thấy không? Dung Ngộ nhảy trông giống như robot ghê á.]
[Động tác thì không sai, nhưng nhìn cứng đơ như gỗ.]
[Rập khuôn từng bước, cái này mà gọi là nhảy hả?]
[Cười c.h.ế. t mất.]
Những cô gái vừa mới khóc xong, quay sang nhìn Dung Ngộ đang một mình nhảy như đánh thái cực, liếc mắt nhìn nhau rồi phì cười.
Dung Ngộ: "……"
Mặt cô không biểu cảm:
"Còn cười cái gì, sắp thi rồi, tất cả đứng dậy, luyện mười lần, nghỉ năm phút!"
Tô Điềm bước tới:
"Chị Ngộ ơi, động tác bò dưới sàn này chị dạy em với, em học được rồi sẽ chỉ lại chị cách làm mềm phần chuyển động nhé…"
Dung Ngộ bắt đầu chậm rãi giảng giải.
Mấy cô gái vây quanh học theo.
Nhưng vì động tác quá khó, làm chuẩn rất vất vả.
Dung Ngộ bắt đầu từng người bẻ chân, chỉnh động tác.
"Đúng rồi, giữ nguyên thế, đếm mười giây, không được động đậy…"
Mười giây vừa qua, cả đám đổ rạp xuống đất.
"Dậy! Tập tiếp!"
Cô không nói nhiều, đá một cái, đám con gái lại bật dậy như lò xo, tiếp tục luyện theo.
"Chị Ngộ đúng là ác quỷ."
"Chị Ngộ, chị không thấy mệt sao?"
"Chị Ngộ, cứu em với, cái chân này sao đưa lên quá đầu được vậy…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!