Chương 36: (Vô Đề)

Khi nói đến tập đoàn Kỷ thị, Dung Nhược Dao lập tức nhận được một trận khen ngợi rào rào từ người nhà họ Dung:

"Nếu không nhờ Nhược Dao tham gia chương trình của tập đoàn Kỷ thị, chúng ta đâu có cơ hội quen biết thư ký Lam. Cũng nhờ đó, nhà họ Dung mới có hi vọng nối được quan hệ với Kỷ thị. Các con, phải học hỏi Nhược Dao nhiều vào."

"Nghe nói thư ký Lam sắp nghỉ việc để kết hôn, sau này sẽ là bà chủ tập đoàn Kỷ thị. Nhược Dao mà quan hệ tốt với cô ấy, chuyện hợp tác với Kỷ thị chẳng phải sẽ thuận buồm xuôi gió sao?"

"Nhược Dao à, cố giữ liên lạc với thư ký Lam. Nếu cháu xin được thiệp mời dự đám cưới của cô ấy với Kỷ tổng thì càng tốt. Biết đâu còn được gặp cả Kỷ lão gia đấy chứ…"

Cả đám người đang hào hứng bàn luận.

Thì đột nhiên, Dung Ngộ bật cười một tiếng, hết sức không đúng lúc.

Dung Vọng Thiên nhíu mày:

"Con cười gì vậy?"

Dung Ngộ mỉm cười:

"Con cười sao?"

Cô không cười thật.

Chỉ là… cảm thấy những người này đúng là mơ mộng viển vông quá mức.

Cô đặt đũa xuống, định lên tiếng xin phép rời đi.

Đúng lúc ấy, cửa phòng bao bị một nhân viên phục vụ đẩy ra, đẩy vào một chiếc xe nhỏ chở bánh sinh nhật và hai chai rượu vang.

Vừa nhìn thấy người phục vụ đó, Dung Ngộ bỗng thấy… có chút quen mắt.

Chưa kịp nghĩ kỹ, bác dâu cả nhà họ Dung đã mở miệng mỉa mai:

"Ôi, đây chẳng phải là nhà họ Dư mợ sao? Sao lại đi làm phục vụ trong khách sạn thế này rồi?"

Dung Ngộ lập tức nhớ ra.

Mẹ ruột của nguyên chủ họ Dư, mẹ của nguyên chủ ly hôn lúc đang mang thai, hoàn toàn dựa vào vợ chồng cậu mợ giúp đỡ mơi vượt qua thai kỳ và sinh nở.

Là mẹ đơn thân, nuôi lớn được con gái như nguyên chủ, hoàn toàn nhờ sự giúp đỡ của nhà họ Dư.

Dung Ngộ tất nhiên phải thay nguyên chủ ghi nhớ ân tình này.

Cô lập tức đứng dậy định chào hỏi.

Nhưng chưa kịp bước tới thì…

Mợ Dư vừa cầm bật lửa định thắp nến, thì bước chân loạng choạng, cả người bất ngờ ngã dúi dụi vào bánh kem, kéo theo hai chai rượu vang "choang choang" đổ xuống vỡ tan trên sàn.

"Cô cũng quá đáng rồi đấy!"

Bác dâu cả nhà họ Dung lớn tiếng mắng, "Cả nhà chúng tôi đang vui vẻ mừng thọ Lão gia tử, cô làm vậy là phá hỏng hết không khí! Nhà họ Dư các người thật đúng là… ghê tởm!"

Mợ Dư luống cuống giải thích:

"Không phải… tôi không cố ý…"

"Được rồi, không cần nói gì hết."

Dung Vọng Thiên lạnh lùng nói, "Loại rượu này không rẻ đâu. Hai chai rượu bị đổ này, cô định bồi thường thế nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!