Chương 13: (Vô Đề)

Dung Ngộ đổi dép bước vào nhà.

Cô bình tĩnh nói:

"Con đúng là có việc, đến nhà cô giáo chủ nhiệm đọc sách."

"Đọc sách đến giờ này?"

Dung Vọng Thiên tức đến bật cười:

"Con tưởng ba là trẻ ba tuổi dễ bị lừa thế à?"

"Thì đúng là có hơi muộn."

Dung Ngộ nghiêng đầu suy nghĩ, "Lớp 12 học hành căng thẳng, mỗi ngày đi đi về về quá mất thời gian. Hay là thế này, bắt đầu từ mai, con ở nội trú trong trường luôn."

Về nhà họ Dung ngày nào cũng có chuyện, cô thật sự không còn thời gian hay tâm trí mà đối phó.

Sắc mặt Dung Vọng Thiên lập tức đen lại.

Nội trú?

Không phải sẽ tiện cho việc đi sớm về khuya, sau này có chuyện thì ai kiểm soát được?

Lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì, mang thai trước hôn nhân, nhà họ Dung ở Hải Thành còn mặt mũi gì nữa?

Ông đang định mở miệng thì điện thoại vang lên.

Liếc nhìn màn hình là cuộc gọi từ cô chủ nhiệm mới của Dung Ngộ, cô giáo Bùi.

Dung Vọng Thiên cố gắng ổn định lại cảm xúc, bắt máy.

"Chào phụ huynh Dung Ngộ, không biết em ấy đã về đến nhà chưa ạ? Chuyện là thế này, hôm nay tôi dẫn em ấy về nhà để học thêm hơn hai tiếng, nên về hơi trễ…"

Dung Vọng Thiên khựng lại.

Thì ra… là thật sự đi học.

"Tôi phát hiện ra Dung Ngộ có thiên phú rất cao trong môn Vật lý. Tôi cho em ấy làm vài bộ đề thi thử, kết quả vượt xa mong đợi. Đúng lúc sắp có một kỳ thi Olympic Vật lý cấp trung học, nếu phụ huynh đồng ý, tôi muốn giúp em ấy đăng ký dự thi."

Dung Vọng Thiên lần thứ hai c.h.ế. t lặng.

"Con bé có năng khiếu Vật lý sao?"

"Đúng vậy."

Bùi Nhã Như cố kiềm chế kích động:

"Việc để em ấy chuyển từ ban xã hội sang ban tự nhiên là một quyết định cực kỳ sáng suốt…"

Cúp máy xong, vẻ mặt Dung Vọng Thiên vô cùng phức tạp.

Dung Ngộ ngẩng lên:

"Vậy… bắt đầu từ mai, con có thể ở nội trú không ạ?"

Dung Vọng Thiên hoàn toàn không có lý do gì để từ chối.

Dung Nhược Dao đứng sững.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!