Nếu như nói Lâm Dĩ Mạt nổi tiếng ở khối 10 trường Tam Trung với điểm đầu vào đạt tuyệt đối thì ở trường trung học Trường Giang, Lâm 13 cũng lập tức danh tiếng vang xa nhờ sở trường của mình —— báo.
Vào ngày đầu tiên khai giảng, cậu không chỉ đánh gục vài bạn học mà còn phá hoại tài sản của nhà trường – đập hỏng một cái bàn.
Sau khi Lâm Dĩ Mạt tan học, Lâm 3 tuổi nắm bắt cơ hội kể cho cô nghe thành tích chấn động của Lâm 13 ngay ngày khai giảng một cách cực kỳ sống động, khỏi nói cũng biết bé vui gần chết.
Bình thường toàn là Lâm 13 bắt nạt bé, bây giờ sao bé có thể bỏ qua cơ hội chế giễu Lâm 13 chứ.
Về phần tại sao Lâm 3 tuổi học mẫu giáo mà lại biết chuyện à? Đương nhiên là Lâm Tự Thu nói cho bé thông qua sợi dây linh hồn rồi.
Lâm 3 tuổi cảm thấy, Lâm Tự Thu lớn nhất cực kỳ hợp tính mình, thế mà lại cho mình cơ hội "bắt nạt
"ngược lại Lâm 13! Quyết định ôm đùi ban đầu của mình đúng là một quyết định không thể tuyệt vời hơn luôn á! Lâm Dĩ Mạt nghe bố trẻ nói xong, hiểu được tiền nhân hậu quả. *Tiền nhân hậu quả: Kiếp trước là nguyên nhân cho hậu quả ở kiếp này. Theo thuyết luân hồi của đạo Phật thì kiếp trước tạo ra cái"nhân" thì kiếp này hưởng cái "quả" và cứ thế luân hồi. Ở đây thì các bạn có thể hiểu là Lâm Dĩ Mạt đã biết được nguồn cơn của vấn đề rồi á.
Ngày nhập học đầu tiên, chủ nhiệm lớp Lâm 13 tổ chức cho học sinh dọn bàn ghế, trong đó có mấy học sinh vừa dọn bàn ghế vừa đùa giỡn cười đùa ầm ĩ ở cầu thang, cố ý chen lấn vài bạn nữ, Lâm 13 vừa vặn đứng sau nhóm con gái nên bị ảnh hưởng, lúc này không nhịn được bảo họ dừng lại.
Nói dừng là dừng hả?
Cô giáo còn chưa nói gì.
Mày con mẹ nó là thằng nào?!
Kết quả có thể tưởng tượng được, Lâm 13 vung tay mấy cái ném cả đám xuống đất. May mắn thay, cậu vẫn còn đủ tỉnh táo để biết rõ là mình không được làm ảnh hưởng đến Mạt Mạt.
Thế nên Lâm 13 cũng không dùng nhiều lực, nhưng chỉ vậy cũng đủ khiến bọn họ gào khóc, nhân dịp này làm cho họ thấy kinh sợ, cũng để lập uy luôn, vậy thì sau này cậu sẽ là thủ lĩnh của lớp rồi.
Cho nên, Lâm 13 biểu diễn kỹ thuật của "One Punch Man
": Giáng một đấm xuống bàn, chiếc bàn kia từ từ trở thành sắt vụn ngay trước mắt mọi người. Đến mức này thì không mời phụ huynh là không được rồi. Lâm Tự Thu đến trường, sau khi thương lượng một lúc, Lâm 13 may mắn không ghi kỷ lục trở thành người đầu tiên bị đuổi học ngay ngày đầu khai giảng. … Lâm 3 tuổi nói xong, ỷ có Mạt Mạt ở đây, giáo dục Lâm 13 như thể một ông cụ non:"Người ta đều nói tới trường thì phải học tập thật chăm chỉ, ông có thể đáng tin một chút hông, học hỏi tui cũng được nè, tui chẳng bao giờ làm mất thể diện của Mạt Mạt luôn í.
"Nói xong còn rất sống động mà trừng mắt nhìn Lâm 13. Lâm 13:"…
"Thích ăn đòn đúng không! Sau đó, Lâm 3 tuổi ngẩng đầu lên, khoe với Mạt Mạt 5 bông hoa nhỏ màu đỏ được ghim trên ngực như khoe của báu:"Mạt Mạt, ba bỉ ở trường mẫu giáo còn nổi tiếng hơn cơ. Cô giáo và các bạn rất thích ba bỉ đó.
Ba bỉ còn giành được bông hoa nhỏ màu đỏ bằng thực lực nữa nè!"
Lâm 13 – ngày đầu tiên đi học đã bị mời phụ huynh nên đang rất xấu hổ – đen mặt để cho Lâm 3 tuổi buôn chuyện, còn không quên chế giễu: "Bằng vào việc khóc thì có."
Lâm 3 tuổi: "Hông có phải!"
Bé ngẩng khuôn mặt nhỏ đáng yêu lên, tức giận sửa lại: "Nhờ vào mặt đó! Nhờ vào mặt tui đó!=)) Lâm Dĩ Mạt:…"
Cô xoa trán: "Đừng làm loạn nữa, mau về nhà thôi."
Lâm Dĩ Mạt đã nói với Lâm Tự Thu là tan học không cần đón cô, cô có thể về cùng 2 cái nick phụ.
"Lâm Dĩ Mạt!
"Giọng nói của Triệu Ngôn Đường truyền đến từ phía sau, cậu ta đã thay đồ thể dục ra, thiếu niên áo đen sải bước đuổi theo. Lâm 13 và Lâm 3 tuổi đồng thời nhìn lại. Lâm 13: Cái quần gì đây? Lâm 3 tuổi: … Cao, cao ghê."Nhà cậu ở đường này hả? Khéo thật đấy, tôi cũng vậy.
"Triệu Ngôn Đường cười tươi lộ hàm răng trắng tinh, hai tay đút túi. Lâm 13 mũi không phải mũi mắt không phải mắt lên tiếng:"Cậu là ai?
"Từ đằng xa, Triệu Ngôn Đường đã thấy Lâm Dĩ Mạt đi cùng một cậu trai có chiều cao tương đương, cậu đeo cặp sách cho cô, bên cạnh còn có một đứa trẻ, cả ba trông rất thân mật. Trên mặt Lâm Dĩ Mạt treo nụ cười dịu dàng nhẹ nhàng, hoàn toàn khác với hình tượng kiêu ngạo lạnh lùng ở trường! Sự tò mò dẫn cậu tachạy theo cô."Tôi là bạn của Lâm Dĩ Mạt." Triệu Ngôn Đường nói: "Cậu cũng học ở Tam Trung à?"
Nhìn không giống chút nào.
Lâm 13 lập tức trở nên cảnh giác.
Bạn cùng lớp, nam, chủ động chạy tới bắt chuyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!