Lâm Dĩ Mạt cũng không biết Lâm Tự Thu này đang đóng giả làm Lâm 23.
Cô chỉ thấy rằng sau khi ba ba thanh toán nợ nần với Thẩm gia xong thì trở nên dịu dàng hơn hẳn, ở chung với hai nick phụ Lâm Tự Thu rất hòa hợp —— lúc trước, Lâm Dĩ Mạt có thể mơ hồ cảm giác được Lâm Tự Thu không thích hai nick phụ kia cho lắm.
Bây giờ, nhìn cả ba thân nhau như thể bạn thân nối khố, cô cũng thấy nhẹ nhõm phần nào.
Điều duy nhất khiến Lâm Dĩ Mạt lo lắng là vết thương của Lâm Tự Thu. Cô nhờ hệ thống quét cơ thể hắn một lượt, một lát sau nó mới nói rằng không thể quét được, nguyên nhân có thể là do vết thương của Lâm Tự Thu đã hồi phục, hệ thống không thể quét cơ thể Lâm Tự Thu khi hắn không ở trong trạng thái suy yếu.
Lại nhìn nước da hồng hào kia, so với bộ dạng xanh xao ốm yếu hồi trước, Lâm Tự Thu quả thật không giống như là đang bị thương.
Hệ thống phân tích:
Ở trong bệnh viện, Lâm Tự Thu vì sợ dọa đến Lâm Dĩ Mạt cho nên để cô ngủ, đúng lúc Tiêu Hàng đến. Nhìn sơ cũng biết Tiêu Hàng là đại lão thực lực cao thâm, có lẽ anh ta đã chữa lành vết thương cho Lâm Tự Thu.
Vết thương khỏi hẳn, lại được trở về bên con gái, dù tâm ma có muốn ăn mòn Lâm Tự Thu cũng không tìm được cơ hội thích hợp.
Tóm lại, bây giờ sức khỏe của hắn tốt như chưa từng bị thương, cô hoàn toàn không cần lo lắng.
Lâm Dĩ Mạt cảm thấy hệ thống phân tích rất có lý, cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích cho việc thương thế của Lâm Tự Thu đã hồi phục.
Ba ruột không sao là tốt rồi.
Còn Tiêu Hàng ——
Trong sách chỉ nói anh ta là thần thú hiếm hoi nào đó, thực lực cao cường, cụ thể là cái gì thì không có giới thiệu rõ ràng.
Tiêu Hàng là anh em tốt vào sinh ra tử với Lâm Tự Thu, khi hai người tiến vào một bí cảnh thì Tiêu Hàng biến mất tăm, lúc sau lại không ra sân nữa — chắc tác giả quên mất trong truyện của mình còn có nhân vật này rồi.
Lâm Dĩ Mạt thầm mắng trong lòng một câu.
Cô vốn tưởng rằng Tiêu Hàng sẽ ở lại với cả nhà họ một thời gian, nhưng sau khi hứng thú nghía qua nghía lại hai nick phụ Lâm Tự Thu xong, anh ta để lại cho Lâm Dĩ Mạt một đống thỏi vàng nhỏ, nói cái gì mà "Tôi muốn đi dạo ở thế giới người phàm trông có vẻ rất vui này" rồi vèo một cái biến mất luôn.
Chờ đến khi Lâm Dĩ Mạt gặp lại Tiêu Hàng, anh ta đã ăn mặc như một người địa cầu, phong cách thời trang còn rất chi là hợp mốt, trông cứ như là người mẫu nam chuẩn bị lên sàn catwalk.
Thực tế, Tiêu Hàng đã đi làm người mẫu thật.
Đại lão yêu tu này dùng một khoảng thời gian rất ngắn ngủi để hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống trên Trái Đất — giấu hai cái râu đi, anh ta chẳng khác gì người bình thường, ai mà biết tên này thật ra không phải là người chứ.
…
Còn một tin tốt nữa, nhiệm vụ [ trở thành bạn với Hứa Tri Ngô ] mà hệ thống đưa ra đã hoàn thành —— khi Lâm Tự Thu nói chuyện với Hứa Tri Ngô xong thì cô nhận được thông báo của hệ thống, nhắc nhở nhiệm vụ đã hoàn thành.
Lâm Dĩ Mạt không biết họ nói cái gì, theo lời hệ thống, thiết lập tính cách của Hứa Tri Ngô giống như một người bảo vệ Trái Đất hơn. Thương thế của ba cô – Lâm Tự Thu – đã khôi phục, lại lòi ra thêm một Tiêu Hàng.
Thân là người bảo vệ Trái Đất, đương nhiên anh muốn xác nhận xem hai người họ có gây bất lợi gì cho nơi này hay không.
Chắc là đàm phán ổn thỏa nên nhiệm vụ cũng bị ảnh hưởng, hoàn thành luôn.
Lâm Dĩ Mạt lấy được 1000 điểm HP và một bao lì xì đặc biệt.
Cô vốn định dùng số điểm này để đổi lấy một dạ dày khỏe mạnh.
Hệ thống đã đưa cho Lâm Dĩ Mạt một cái bảng giá, cơ quan bị tổn hại nặng nhất của cô là trái tim, để trái tim khỏe mạnh thì cần tận 5000 điểm HP. Rẻ nhất là dạ dày, chỉ cần 1000 điểm thôi.
Tuy nhiên, sau khi Lâm Tự Thu kiểm tra cơ thể Lâm Dĩ Mạt, hắn lập tức cho cô ăn một viên thuốc.
Chờ Lâm Dĩ Mạt ăn xong, không chỉ toàn bộ tổn thương bên trong cơ thể biến mất mà cơ thể cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, trên bề mặt da xuất hiện một lớp cặn màu đen.
Theo lời hệ thống, Lâm Tự Thu đã cho cô ăn một viên "tẩy tủy đan", nó giúp cơ thể loại bỏ tất cả tạp chất và cặn bã, đương nhiên tổn thương trong nội tạng cũng được loại bỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!