Chương 14: (Vô Đề)

Người ta muốn làm gì nhất sau khi giàu có?

Đương nhiên là mua mua mua rồi.

Lâm Dĩ Mạt xin từ chức ở quán net, lấy cớ là sắp đi học, cần chuẩn bị một chút.

Chủ quán không nỡ mà nói sau này có nghỉ hè hay nghỉ đông mà muốn đi làm thêm thì cứ đến đây, trong quán luôn có một vị trí dành cho cô.

— Dù sao thì, kể từ khi Lâm Dĩ Mạt đến làm quản lý, sinh ý của quán net đã tăng gấp đôi so với bình thường.

Sau đó, cô mang cả hai Lâm Tự Thu đi trung tâm thương mại, một nhà 3 người điên cuồng mua sắm.

Hai tay Lâm Dĩ Mạt trống trơn, chiếc túi nhỏ trên lưng bị Lâm 3 tuổi cướp lấy ôm vào trong ngực vì sợ cô mệt mỏi, những món đồ khác được Lâm 13 xách, khiến mọi người xung quanh hâm mộ liên tục.

Lâm 3 tuổi luôn cảm thấy mình thua kém Lâm 13, bé rất muốn giúp con gái làm gì đó.

Sau đó, Lâm 3 tuổi sầu muộn khi phát hiện ra bản thân cố gắng đuổi kịp bước chân họ đã là giúp ích rất nhiều rồi.

Nấm Shiitake xanh gầy. jpg ( tiếng lóng bên Trung Quốc, nghĩa là thấy tủi thân muốn khóc)

Lâm 13 nhìn thấy áp phích phim trên giá đỡ, đầu nảy ra một ý tưởng, nói với con gái: "Chúng ta đi xem phim đi."

Đề nghị này không tệ.

Gửi đồ xong, một nhà 3 người lên rạp chiếu phim trên tầng cao nhất, mua vé của một bộ phim hoạt hình phổ biến gần đây mà lứa tuổi nào cũng có thể xem được. Trong lúc đợi đến giờ chiếu phim, Lâm Dĩ Mạt vào phòng vệ sinh.

Lúc đi ra, không ngờ thấy được một người quen.

— Quý Bách Xuyên.

Anh ta đứng ở khu hút thuốc trên hành lang, lưng dựa vào vách tường, một chân co lại chống vào chân tường, 2 ngón tay kẹp điếu thuốc giơ lên hút một cái, khói trắng chậm rãi tản ra. Dường như cảm nhận được gì đó, Quý Bách Xuyên ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt sắc bén nhìn sang bên cạnh.

Đối diện với tầm mắt của Lâm Dĩ Mạt.

Cô lập tức thu hồi ánh mắt, vờ như không nhìn thấy, chuẩn bị đi lướt qua.

"Lâm Dĩ Mạt."

Quý Bách Xuyên bất ngờ gọi Lâm Dĩ Mạt lại, anh ta vừa kẹp điếu thuốc vừa đi tới, mùi thuốc lá truyền đến khiến cô không quá thích ứng mà nhíu mày.

"Có chuyện gì vậy?"

Lâm Dĩ Mạt hỏi.

Cô không ngờ Quý Bách Xuyên sẽ chủ động nói chuyện.

Lâm Dĩ Mạt không có ác cảm với anh ta, mặc dù thiện ý của cô từng bị Quý Bách Xuyên xuyên tạc.

Thật ra, anh ta đã gián tiếp giúp Lâm Dĩ Mạt một lần.

Hôm đó, Thẩm Giai Giai làm vỡ một cái bình hoa mà bà Thẩm thích, đổ tội cho cô. Lâm Dĩ Mạt liên tục giải thích nhưng chẳng ai tin, cô bị Sở Liên phạt quỳ ở bên ngoài, dưới nhiệt độ nhỏ hơn 0°C.

Lần đó đúng dịp Quý Bách Xuyên tới nhà họ Thẩm, Thẩm Giai Giai khiêu khích anh ta nên bị Quý Bách Xuyên đè đầu dí vào bát canh, Lâm Dĩ Mạt quỳ ở ngoài sân nhìn qua cửa sổ sát đất thấy rất rõ ràng.

Khi ấy cô rất ngưỡng mộ.

Cảm thấy anh ta rất giỏi.

Lâm Dĩ Mạt nhìn thấy người Thẩm gia chỉ trích Quý Bách Xuyên, âm thanh lớn đến mức cô ở bên ngoài còn nghe được, lời mắng chửi không có gì khác ngoài mấy câu như "mày là anh trai mà tại sao có thể nhẫn tâm với em gái như thế

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!