Chương 13: Các ba ba thật trâu bò!

Hai người Lâm Tự Thu vốn tưởng rằng con gái mình sẽ rất vui khi nhìn thấy số tiền này, nhưng lại phát hiện trên mặt Mạt Mạt không có chút vui mừng nào, trái lại còn nghiêm túc như thể đối mặt với kẻ thù.

Cả hai đều bối rối, hai tay Lâm 3 tuổi buông lơi, vẻ mặt mờ mịt mà dè dặt hỏi: "Mạt Mạt, ba bỉ kiếm được tiền tiền nè, con không vui hỏ? "

Gân xanh trên trán Lâm Dĩ Mạt giật giật, cô lạnh lùng hỏi: "Số tiền này ở đâu ra?!"

Lâm Dĩ Mạt không thể phủ nhận rằng mình đã rất xúc động khi nhìn thấy đống tiền mặt này, nhiều thêm một người cha, một đồng tiền hận không thể chia ra làm đôi để tiêu.

Đối với cô, mức lương 150 tệ/ngày của công việc ở quán nét là cực kì ưu đãi, những chỗ khác còn lâu mới được mức giá như vậy. Thế nên, dù phải ngày ngày thức đêm, tổn hại đến sức khỏe, Lâm Dĩ Mạt vẫn kiên trì làm.

Nhưng nếu như đống tiền này lai lịch không rõ thì có động lòng đến mức nào cô cũng không thể dùng!

Quá phỏng tay.

Lâm Dĩ Mạt đếm sơ qua, nếu 1 chồng là 10 ngàn, vậy một đống kia chắc khoảng 30 vạn.

Lâm 3 tuổi chưa từng thấy Mạt Mạt nghiêm túc như này bao giờ, sợ đến mức không dám lên tiếng. Lâm 13 cũng kịp phản ứng lại: "Mạt Mạt, con cho rằng số tiền này là cướp được đúng không?"

Chẳng lẽ không phải à?

"Con cứ yên tâm đi!" Nếu cậu mà có cái đuôi á, có khi nó đã vểnh lên tận trời rồi: "Chúng ta không làm chuyện xấu, tiền này chắc chắn không có vấn đề."

Lâm 13 khẳng định, Lâm Dĩ Mạt nửa tin nửa ngờ: "Vậy nó từ đâu mà ra?"

Hai ông bố trẻ nhìn nhau, Lâm 13 đảo mắt, cười hề hề: "Đừng quan tâm chuyện đó, con cứ lấy tiền mà xài đi.

"Giọng nói cậu nhỏ dần dưới ánh mắt đầy uy nghiêm của Mạt Mạt. Lâm 13 nháy mắt ra hiệu với người bên cạnh. Lâm 3 tuổi lập tức hiểu ra, chạy tới ôm chân Lâm Dĩ Mạt, cô túm cổ áo bé, lãnh khốc nói:"Làm nũng cũng vô ích.

"Họ càng ấp úng thì Lâm Dĩ Mạt càng hoài nghi. Thấy không thể lừa dối cho qua chuyện, Lâm 13 đành phải nhỏ giọng nói một câu."Cái gì cơ?

"Lâm Dĩ Mạt không nghe rõ. Lâm 3 tuổi buông tay ra, lớn tiếng nói:"Bọn ba đã cướp của Sở Liên, cái người phụ nữ hư hỏng kia!"

Lâm Dĩ Mạt:???

"… Ai?

"Cô nghi ngờ tai mình có vấn đề. Lâm 13 không rõ phản ứng này của con gái là vui hay không vui, cậu gãi gãi đầu, quyết định khai đúng sự thật:"Chính là bà vợ hư hỏng đuổi con ra khỏi nhà á."

Lâm 3 tuổi nói với giọng to hơn:

"Đúng! Bà vợ vừa già vừa hư hư hư!"

Lâm Dĩ Mạt bị câu "vợ hư

"của họ chọc cười, cô chưa từng nghĩ tới, tiền là cướp từ tay Sở Liên. Tình huống đột nhiên đảo ngược, khiến Lâm Dĩ Mạt có loại cảm giác dở khóc dở cười."Mạt Mạt cười rồi, Mạt Mạt không có tức giận." Lâm 3 tuổi thấy cô cười thì lập tức nhếch môi, giọng nói hào hứng của bé vang khắp nhà:

"Lâm 13 nói, bà vợ hư kia là mẹ của Mạt Mạt. Mặc dù bả rất xấu, nhưng cướp tiền bả thì có lẽ con sẽ không vui, nên mới không nói cho Mạt Mạt biết."

Lâm 3 tuổi và Lâm 13 khác nhau, tuy IQ khá cao nhưng với số tuổi kia, rất nhiều chuyện còn chưa hiểu được. Điều sâu sắc nhất trong trí nhớ của bé chỉ có một: Bé là ba ba của Mạt Mạt, phải bảo vệ Mạt Mạt, phải đối xử tốt với Mạt Mạt.

Ví dụ, Lâm 3 tuổi biết mình là ba của Mạt Mạt, Sở Liên là mẹ của Mạt Mạt, nhưng bé sẽ không liên hệ mình với Sở Liên.

Nhưng Lâm 13 thì khác, cho dù là người bình thường, một thiếu niên hơn 10 tuổi sẽ hiểu những chuyện nên hiểu.

Khi Lâm 3 tuổi nói với cậu rằng hàng xóm Tiểu Hứa biết ai là người bắt nạt Mạt Mạt, Lâm 13 đã tìm cơ hội gặp Hứa Tri Ngô và lịch sự bày tỏ bản thân muốn biết quá khứ của con gái.

Hứa Tri Ngô chưa nói cho hay không cho, chẳng qua là hỏi một cách đầy hứng thú: "Biết ai bắt nạt Tiểu Dĩ Mạt rồi thì anh muốn làm gì?"

Lâm 13 hất cằm lên, bộc lộ rõ sự bướng bỉnh của thiếu niên: "Đương nhiên là báo thù cho Mạt Mạt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!