Chương 5: Cổ tích Archimedes (5)

Lúc cô kích động sẽ đỏ mặt. Trong màn đêm, khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nhợt của cô nhuốm màu ửng đỏ. Tiếng nói của anh chẳng biết tại sao lại nhẹ hẫng đi: "Chuẩn bị xong chưa?"

Câu hỏi trầm thấp khiến trái tim Chân Ái rộn rã khôn tả, như tuyển thủ lần đầu tham gia thi kiến thức: "Chuẩn bị xong rồi."

"Lúc nghe người ta nói, tốt nhất giữ yên lặng, bởi vì..."

"Bởi vì listen (nghe) đổi lại thứ tự là silent (yên lặng)."

Chân Ái trả lời ngay, Ngôn Tố đã nói rõ từ, câu này không khó.

"Tham gia tang lễ không nên quá thương tâm, tại sao?"

"Tang lễ

- funeral, đó là..." Mắt Chân Ái sáng lên: "Real fun."

Thật thú vị!

"Tại sao con dâu đều sợ mẹ chồng?"

"Mẹ chồng là mother in law." Cô nhíu mày nghĩ ngợi, nhỏ giọng nói: "Vậy bà sẽ là woman Hitler, nữ Hitler à?"

"Đúng vậy đấy." Ngôn Tố dường như rất hài lòng về tốc độ và khả năng phối hợp của cô, gương mặt tuấn tú mang vẻ nhẹ nhàng hiếm thấy, "Câu cuối cùng, tại sao nhiều người thích Tom Cruise như vậy?"

Tom Cruise? Tên anh ta có thể đảo chữ thành...

Chân Ái cắn môi, chợt nảy lên ý tưởng: "À! So I"m cuter, tôi được người ta yêu thích nhất."

Đôi mày Ngôn Tố khẽ nhướng lên, như cười như không: "Cô thật sự cho là vậy à?"

Chân Ái sửng sốt, rốt cuộc trong lúc này anh có nghiêm chỉnh hay không đây? Gương mặt cô đột nhiên có cảm giác nóng bừng xa lạ, cúi đầu xoa tay, nhỏ giọng giải thích: "Tôi nói tên anh ta có thể viết thành Tôi được người ta yêu thích nhất, không phải nói chính mình."

Ngôn Tố rất phối hợp "à" một tiếng, lại nhìn về biển quảng cáo khuyến mãi vẽ một đống quả cam của Walmart: "Vậy cô thử phá trật tự chữ cái trong câu kia rồi nối lại."

O GEE! ON SALE! MAR.1ST

ALL @ N.Y.T.

Nếu chia từ đơn ra tổng cộng có hai mươi mốt chữ cái, làm sao có thể phân thành mấy từ đơn độc lập, vừa khớp không dư một chữ, không thiếu một chữ. Mà từ đơn mới ghép còn phải tạo thành một câu ngữ pháp chính xác, hoàn chỉnh ngữ nghĩa?

Chân Ái chăm chú nhìn những từ đơn đa dạng màu sắc trên biển quảng cáo, trong thoáng chốc tất cả những chữ cái này nhảy múa trong đầu cô. Từng chữ bay ra rồi ghép lại... Sea, rest, moon, range, or, tally, total...

Đều không đúng. Bất kể từ đơn nào xuất hiện, mấy chữ cái còn lại đều không thể đều không thể tạo thành từ đơn có ý nghĩa, chứ đừng nói là một câu nguyên vẹn. Cuối cùng là câu gì đây?

Chân Ái không kiềm lòng được siết chặt nắm tay, chợt thấy đống cam trên biển quảng cáo, orange? Trong phút chốc mọi khúc mắc đã được thông suốt, tất cả từ đơn tiếng Anh lượn vòng, rồi ráp lại xếp thành một câu.

An ET stole all my oranges!

"Một người ngoài hành tinh trộm hết cam của tôi." Đống cam vàng trên biển quảng cáo khuyến mãi sắp bị người ngoài hành tinh trộm đi rồi, hì! Cô không nhịn được cười thầm. Đúng vậy, Ngôn Tố nói không sai, biển quảng cáo này rất thú vị. Hóa ra anh luôn một mình chìm đắm trong thế giới suy tư và tràn đầy sáng tạo của bản thân như vậy. Người như thế thật sự rất thần kỳ.

Cô phấn khởi nói đáp án, tuy nhiên cô lại không được khen ngợi mà chỉ nghe...

"Trò chơi kết thúc."

Ngôn Tố thản nhiên nói, ánh mắt nhìn về biển quảng cáo và số điện thoại liên lạc khác. Chân Ái vẫn chưa thỏa nguyện nhưng anh đã khôi phục vẻ lạnh tanh nhất quán, cứ như màn trao đổi ngắn ngủi vừa rồi chưa từng xảy ra. Có lẽ trong thế giới của anh chỉ có số liệu mật mã và phân tích hành động, chỉ có những thứ này mới có thể khiến anh có hứng thú lên tiếng.

Anh không biết đối với cô bé cô đơn và yên lặng bên cạnh mà nói, trò chơi nho nhỏ vừa rồi là quả cam ngon vàng rực rỡ giữa mùa đông tối tăm. Hương thơm hiếm có, màu sắc hiếm thấy.

Chân Ái hít một hơi thật sâu, vừa rồi cô phân tâm không chú ý, giờ mới cảm thấy lạnh. Cô cố gắng ôm chặt mình, đắn đo hồi lâu mới hỏi: "Vụ án hôm nay anh có nghi ngờ tôi không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!