Chương 5: Tiểu Tỷ Tỷ Trốn Đi! Ném Đá Giấu Tay!

Vương Tử Hoàn nghe nói cậu muốn giết một người, đầu liền vù một tiếng.

Lại nhìn thứ trên vai, cả người Vương Tử Hoàn đều cứng, "Anh không phải muốn giết một người, anh là muốn giết một mảng đi!"

Tần Linh cười với cậu ta, không giải thích, đặt người giấy vào giữa hai viên gạch, bắt đầu rót linh khí vào pháo.

Hệ thống cũng nhắc cậu rằng sẽ mất ít nhất ba đến năm phút để làm đầy.  Không nghĩ tới, Tần Linh chỉ dùng chưa tới một phút đã lấp đầy linh khí, liền ấn nút phóng lên người giấy đặt giữa hai viên gạch. 

Người bình thường cái gì đều không thấy, thế nhưng người theo nghề này xa xa có thể nhìn thấy, kèm theo một tiếng vang ầm ầm, một đạo linh lực tinh khiết tạo thành cường quang, thổi đi hơn một nghìn mét.

Dọc theo con đường, tất cả năng lượng tiêu cực có hại cho sinh hoạt người, đen, đỏ … đều tan tành và biến mất giữa trời và đất.

Ngay sau đó, linh lực rốt cục bùng nổ, nổ tung một đám mây hình nấm cao hơn mười thước, linh lực đi tới đâu đều bị thanh tẩy.

Lại nhìn người giấy, nó đã đầy vết nứt, trên nền trắng còn có vài đường đỏ như máu, như thể nó đang rỉ máu. 

Tần Linh nheo mắt lại, cao hứng vỗ khẩu bazooka, "Thật hữu dụng!" Sau đó bắn đại bác ra tứ phía, lần lượt nổ tung những đám mây nấm linh khí xung quanh nhà họ Vương.

Hệ thống ngẩn ra, "Lấy đâu ra nhiều linh khí như vậy? Người bình thường dùng một lần liền tiêu hao một nửa!"

Tần Linh sờ lên đồ chơi lớn, "Tôi có thể chơi thêm nửa giờ nữa."

Hệ thống vội vàng rút lại, động tác này hẳn gây sự chú ý của đồng nghiệp, đây là một tổ tông chuyên gây chuyện.

Tuy nhiên, nhà họ Vương đã chiếm được lợi thế lớn, sau khi Tần Linh oanh kích, bảo đảm mấy tháng lành đều tường vân che đỉnh, không yêu ma quỷ quái nào dám tới gần đây. 

*tường vân che đỉnh: mây lành bao phủ

Hệ thống: "Nhiệm vụ phụ bản hoàn thành, thưởng 100 tích phân, ký chủ có thể dùng tích phân đổi vật mình muốn."

"Muốn tiền, đều đổi thành tiền." Tần Linh lưu luyến nhìn bazooka trong hệ thống, không chơi đủ, lần sau còn muốn chơi.

Hệ thống: "100 tích phân đổi được 100.000 kim tệ, ngài thật sự đổi hết thành tiền sao? Có rất nhiều thứ hữu ích để đổi mà."

"Không cần, ta chỉ muốn tiền."  Chỉ cần có tiền tiêu tiền là vui rồi, Tần Linh thích mua, bởi vì thích tiêu tiền nên muốn kiếm tiền. (tôi cũng thích tiêu nhưng vì quá nghèo nên không có mà tiêu)

Vào thời điểm này, trong một biệt thự, một người đàn ông trung niên đột nhiên nôn ra máu và ngã xuống đất co giật, sau khi đồ đệ của hắn ta phát hiện ra, kinh hãi chạy đến và phát hiện toàn bộ linh mạch của đối phương đã bị vỡ thành nhiều đoạn, tu hành này mấy chục năm, toàn bộ phế bỏ.

Đồ đệ sợ hãi nên vội vàng đưa Sư phụ đến bệnh viện để giải cứu.

Mà gia đình Vương Chính Cát lúc này cũng rơi vào cảnh hoảng loạn. 

Huyền thuật sư này đã làm quá nhiều điều xấu với nhà họ Vương, hắn ta cũng sợ Vương Chính Cát sẽ giết hắn diệt khẩu, vì vậy hắn ta đã nhúng tay vào khi làm những trận pháp này.

Chỉ cần hắn không còn nữa, những trận pháp này toàn bộ liền phế bỏ, như vậy hắn không chỉ khiến nhà họ Vương lấy tiền nuôi hắn, còn có thể bảo vệ tính mạng của chính mình.

Vốn dĩ bầu trời phía trên nhà họ Vương tối om om, nồng nặc oán khí giống như một cái mũ rơm lớn.

Nhà họ Vương có một tầng màng mỏng, gánh tầng này oán khí này, khi trận pháp của huyền thuật sư bị phá hủy, lớp vỏ bảo vệ phía trên gia tộc họ Vương bị phá vỡ, oán khí lập tức liền đè xuống, toàn bộ trong nhà quỷ khí âm trầm, oán khí trùng thiên.

Cùng lúc đó, gia đình của Vương Chính Cát phát hiện ra trên người mọc đầy mặt quỷ!

Đặc biệt Vương Chính Cát trên người, mặt quỷ đều mọc ra, có lớn có nhỏ, một số đã bắt đầu thối rữa, điều đáng sợ nhất chính là những mặt quỷ ấy  cùng có biểu tình giống nhau, mỗi một cái đều oán độc ngẩng đầu nhìn Vương Chính Cát, Vương Chính Cát sợ đến ngã thẳng tắp tới, đầu ngã xuống đất, trực tiếp liền sứt mẻ hôn mê.

"Nhanh lên! Liên lạc với Dương tiên sinh!" Con trai lớn của Vương Chính Cát là Vương Chân Dược vội vàng đưa cha đến bệnh viện và phái người đi tìm huyền thuật sư.. Bác sĩ cũng đã kiểm tra, không rõ nguyên nhân gì, ngoại trừ việc không tìm ra nguyên nhân thì cả đời này hắn ta sẽ phải ăn uống, ngủ nghỉ cũng phải ở trên giường.

Tiểu đồ đệ cũng khá có tâm cơ, sư phụ hắn có chuyện, điều đầu tiên hắn nghĩ đến là xin tiền nhà họ Vương.

"Vương tiên sinh, có thể cho năm triệu tiền thuốc men được không? Sư phụ tôi hẳn là bị cắn trả, trước đây thầy giúp các người nhiều như vậy, thầy có chuyện các người không thể không quản."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!