"Tiên sinh Victor, trước đây tôi chưa từng học qua văn tự, chỉ là trong khoảng thời gian học tập, tôi ngẫu nhiên phát hiện ra việc có thể liên hệ khẩu hình lúc phát âm với lúc nói chuyện bình thường, trải qua việc so sánh và tham chiếu, mới có thể học tập nhanh như vậy".
Ở Arthaud, Lucien hi vọng có thể khiến cho người khác coi mình là thiên tài, nhưng tuyệt đối không mong muốn người khác nhìn mình như là quái vật khó có thể lý giải được, nếu như khiến Giáo Hội chú ý tới mình thì sẽ rất phiền toái.
Bởi vậy hắn không hoang mang chút nào, nhanh nhẹn nói sơ qua phương pháp học tập đơn giản của mình.
Đây đúng là cách Lucien sử dụng, chỉ có điều nếu không có Thư Viện Linh Hồn phụ trợ cùng với việc cố gắng tìm hiểu bản bút ký ma pháp kia thì cũng sẽ không đạt tiến độ kinh người như hiện nay.
Victor mặc dù xuất thân bình dân, nhưng cha lại là một vị nhạc công đàn violon, được rất nhiều quý tộc biết đến, ông bắt đầu học tập ngôn ngữ phổ thông từ khi còn nhỏ nhưng chưa từng thử qua phương pháp này, sau khi nghe Lucien nói thì gật đầu liên tục, tán dương:
"Rất tốt, rất tốt, cậu có thể dựa vào sự hiểu biết của mình để tổng kết ra phương pháp này, chứng minh cậu rất thông minh, hơn nữa về phương diện này rất có thiên phú".
Hắn đối với Lucien cực kì hài lòng.
Trong ánh mắt ước ao của Herodotus, Colin, Renee khi nhìn Lucien pha lẫn chút đố kị nhàn nhạt.
Theo Victor học tập năm năm, về mặt hệ thống chữ viết phổ thông đã không có bất cứ vấn đề gì, thậm chí trình độ âm nhạc cũng không thấp hơn Lotter, Phyllis là bao nhiêu, nhưng rất ít học sinh được Victor biểu dương như thế, nên không khỏi mất hứng.
"Phương pháp của hắn nghe có vẻ rất khả thi".
Phyllis hai tay giao nhau, đặt trên váy, mang dáng vẻ đoan trang thục nữ ngồi xuống, khẽ gật đầu, cố gắng giữ phong thái kiêu ngạo.
Lotter vốn muốn đứng lên để nhún vai, chẳng qua gã lập tức nhận ra động tác này không phù hợp với phong thái quý tộc của mình, nếu hiện giờ trước mặt bạn bè hay được các thiếu nữ thường dân vây quanh thì cũng chẳng có gì, nhưng lúc này người ngồi đối diện gã lại là Phyllis, người dường như luôn cạnh tranh gã về mặt âm nhạc, vừa nhỏ nhen lại vừa giỏi khoản châm biếm, bởi vậy gã chỉ cười cợt, thấp giọng nói:
"Nhiều năm học chữ viết phổ thông, tớ thấy phương pháp này có ý nghĩa hết sức bình thường, hơn nữa biện pháp Lucien vừa nói cũng không thể áp dụng cho việc học âm nhạc, đúng không, Phyllis?"
"Cậu cho rằng tôi sẽ ngây thơ như vậy sao?
Tôi tự có phương pháp học tập âm nhạc riêng cho mình, không giống người nào đó, tất cả đều dựa vào tí tẹo thiên phú lại không chịu cố gắng học tập, toàn vây quanh tụi con gái, Lotter, tôi nghĩ cậu nên biết rằng thiên phú sẽ không tiêu xài được bao lâu đâu
". Phyllis lộ ra nụ cười tươi tắn, hàm răng trắng như tuyết vừa chỉnh tề lại đều đặn,"Nếu như vị này, ừm, hình như là thường dân nghèo Lucien, bắt đầu học tập âm nhạc, có lẽ sẽ vượt mặt cậu đấy".
Nàng nói xóc Lucien một câu, đồng thời châm chọc Lotter.
Kỳ thực Lucien luôn kín kẽ không để ai biết rõ nên những người biết hắn muốn học tập văn tự như Joel, John hay là đám người Cohen, Victor, Lotter, Phyllis, Renee đều cho rằng Lucien học chữ ngoại trừ việc cố gắng thay đổi điều kiện sống thì chắc chắn là hắn muốn phát triển theo hướng âm nhạc.
Bởi vì một khi lựa chọn học giả để học tập văn tự, thông thường cũng có ý lựa chọn con đường tương lai.
Tỷ như, muốn làm thư ký trong văn phòng toà án, hay phòng thị chính của quan hành chính, thì khi lựa chọn học giả để học tập ngôn ngữ, văn tự, nhất định sẽ lựa chọn những vị học giả uyên thâm về phương diện pháp luật, lịch sử, mà không phải nhạc công Victor.
Cho dù muốn làm học giả đơn thuần, nếu không phải xuất thân từ tầng lớp quý tộc, hoặc là có quan hệ mật thiết với một số ít quý tộc, thì sẽ không cách nào được mọi người thừa nhận.
Cho dù là rất tự tin vào thực lực bản thân thì con đường âm nhạc nếu không được đám quý tộc tán thưởng và nâng đỡ, thì sẽ không được gọi là nhạc công.
Lotter cười lạnh một tiếng:
"Nếu như vượt qua tớ, vậy khẳng định cũng vượt qua cậu đấy, Phyllis".
Phyllis đang muốn đáp trả, thì thấy ánh mắt Victor bỗng nhiên quay sang phía này, nàng chỉ có thể nuốt lời sắp nói, giả lảng đưa tay sửa lại mái tóc dài màu đỏ, tiếp tục chú tâm vào bản nhạc.
Sau khi Victor xác định thiên phú của Lucien, thì ông ta cũng lập tức tăng tốc độ dạy, nhanh chóng giảng giải phần quy tắc kết hợp các từ vựng, còn nói thềm về phần ngữ pháp, xem như hợp ý với Lucien.
----
Thứ sáu, đây là ngày học tập cuối cùng của Lucien.
Trải qua mấy ngày học tập, Lucien đã nắm giữ phần lớn ngữ pháp, nếu không phải bị vướng bởi số lượng từ vựng, thì hắn đã có thể bắt đầu học tập ma pháp, mặc dù như thế, Lucien cũng đã hiểu được toàn bộ cuốn ma pháp bút ký của nữ phù thủy, qua đó hiểu rõ tại sao nàng lại muốn tới Arthaud.
"Khi sức mạnh tinh thần tăng, hiệu quả của thiền định rõ ràng bị hạ thấp, có thể cải thiện không nhỉ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!